Chương 14: (Vô Đề)

Đi chưa được mấy bước, Lục Vũ dùng lực hất tay Lục Trì ra, thong thả ung

dung châm một điếu thuốc, hút một ngụm khói rồi nhả khói thẳng vào mặt

Lục Trì, khiến anh ho sặc sụa.

Lục Trì vươn tay cố giật lấy điếu thuốc trong tay Lục Vũ.

Lục Vũ giơ tay tránh thoát, hung hăng hút hết lần này tới lần khác, không đếm xỉa nói:

"Mày lấy thân phận gì mà quản tao?"

Lục Trì cau mày: Tôi là…. Là…

Lời còn chưa dứt, thì đã bị tiếng cười giễu cợt của Lục Vũ cắt đứt.

Trong mắt Lục Vũ như có ngọn lửa sôi trào không biết tên, anh ta vừa đè nén

cảm xúc vừa nói:

"Đến con trai của tiểu tam mà mày cũng biết, vậy mẹ mày có biết không?"

Lục Trì khẽ cứng đờ người.

Lúc chuyện này lộ ra, thì Lục Trì mới biết được Lục Vũ là anh trai cùng cha khác mẹ

với anh, lớn hơn anh hai tháng, là một học trò ngoan, nhưng cũng không

lâu sau đó thì biết tin Lục Vũ chuyển trường, còn tham gia đánh nhau

uống rượu trốn học.

Nhưng trong chuyện này thì mẹ anh mới là

người sai, không nên say rượu đến mức mất lý trí rồi bức hôn người ta,

khiến cho Lục Vũ bị mất đi cái hạnh phúc gia đình mà vốn dĩ anh ta phải

được nhận lấy.

Lục Vũ nhìn chằm chằm Lục Trì với vẻ thích thú:

"Không có lời nào để nói sao? Đừng giả bộ làm người tốt nữa, nếu có thời gian rảnh vậy thì về nhà chăm mẹ mày đi."

Một lúc lâu sau, Lục Trì lắc đầu, vội vàng giải thích:

"Chuyện này không…. Không phải lỗi…. Lỗi của cậu."

Hừm. Lục Vũ cúi xuống, vứt điếu thuốc xuống đất, dùng chân giẫm giẫm mấy cái.

Lục Vũ nhướn mày:

"Lục Trì, mày đừng có theo tao nữa, nếu không thì đừng trách tao không khách khí."

Nói xong, Lục Vũ lập tức xoay người đi về phía trước.

Lục Trì bị Lục Vũ nói như vậy thì đứng bất động tại chỗ, dáng người cao lớn vững chãi, nhưng lại lộ ra vẻ cô độc.

~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!