Cậu sẽ bảo vệ tôi sao, thật sao!
Ánh mắt Kha Vũ nheo lại đầy trêu chọc: "Nếu sau này tôi gặp nguy hiểm mà cậu không bảo vệ tôi được. Cho dù có phải dịch chuyển thời không, tôi nhất định để chúng ta trở lại lần nữa để cậu hoàn thành tâm nguyện trở thành anh hùng."
Họ đâu ngờ chỉ vì lời bông đùa thời niên thiếu mà sau này trở thành một vòng tuần hoàn của thời gian.
Nếu cậu gặp nguy hiểm lời ước hẹn của chúng ta sẽ được lặp lại.
…
Lâm ly lại lần nữa đứng trước bồn rửa tay trong nhà vệ sinh, nhìn chính mình trong gương.
Lại lần nữa lao vào trầm tư.
Sau đó một lần nữa bừng tỉnh đại ngộ, lẽ nào cô là đứa con được ông trời chọn sinh ra để giải cứu chúng sinh. Vừa phải cố gắng tránh xa Kha Vũ, vừa phải giải cứu tính mạng Tiết Viễn.
Lại lần nữa đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Ý trời
Lần nào tìm ra thiên cơ mình đều ở trong nhà vệ sinh.
Sau đó Lâm Ly cuối đầu thẹn thùng cười.
Ha…haha…
Cô quả là một người thông minh nhanh trí mà. Nhưng cô đâu biết…
Các bạn học xung quanh nhìn cô đều thấy rùng mình. Từ đó lời đồn vang xa có nhỏ học ban 13 mỗi ngày đều đến nhà vệ sinh trường soi gương rồi cười khà…khà… như bị đa nhân cách.
Đứa con của trời vẫn đang hí hững thì chợt bị đè ép vào trường.
Kha Vũ đang làm mặt ngầu, lông mày anh nhếch lên, một tay chống lên tường. Đúng kiểu ngôn tình như trong phim thập niên 2000 não tàn.
Ọe…ọe…
Càng ngày càng ép sát.
Ánh mắt cậu ta ngày càng hung ác: "Cậu dạo này hênh hoang nhỉ, thay đổi mục tiêu rồi sao hay đang cố gắng thu hút sự chú ý của tôi?". Nhìn thấy cậu khổ sở như vậy được thôi tôi cho phép cậu nhào vô lòng tôi lần nữa.
Hành động cậu ta đúng chuẩn phim thần tượng nếu là lúc trước cô nhất định xiêu xiêu vẹo vẹo nhào vô lòng cậu ta. Nhưng đáng tiếc bà đây bây giờ sẽ đá cưng.
Lâm Ly: "Chị đây không thích cưng, bận lắm, tránh ra!!"
Phụ nữ không thể khuất phục.
Tiếng nhà giáo nhân dân mạnh mẽ vang lên đầy tức giận thu hút sự chú ý mọi người.
"Này! Hai em học sinh kia đang làm gì thế, nhanh chóng tách ra cho tôi."
Phản rồi! Phản rồi! Học sinh dưới tay tôi không một ai dám yêu sớm.
Giám thị nói xong thì mạnh mẽ xông vào tách hai người.
Lâm Ly kiên quyết lắc đầu: "Không phải đâu thầy, oan quá…oan quá…"
Giám thị đều nhìn thấy, bạn học đều nhìn thấy.
Đảng và nhân dân đều đang nhìn thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!