Chương 11: (Vô Đề)

Mưa rơi liên miên chẳng hay xuân đã qua, Tần Kiến Nguyệt ngồi trước cửa sổ nhà hội quán Trầm Vân, lặng lẽ ngắm nhìn những hàng liễu.

Cô đã thay trang phục biểu diễn, tay áo lụa mềm mại chồng lên nhau trước người. Cắn hai miếng dứa, vị chua chát xộc lên khiến cô thấy khé cổ. Nghe thấy Lục Dao Địch phía sau lại nhắc đến chuyện liên quan đến "Trình công tử", lòng cô cũng bất giác trở nên đắng ngắt.

Động tác nhai chậm dần, cô lặng thầm lắng nghe những lời đồn không biết đã được truyền qua bao nhiêu miệng người.

"Vậy dạo này sao Trình Du Lễ không tới nữa?" Lục Dao Địch hỏi.

"Nghe nói đang yêu đương rồi." Nam Ngọc đáp.

"Hả? Bạn gái của anh ấy là ai?"

"Chắc là tiểu thư nhà họ Bạch, người đính hôn với anh ấy chứ còn ai nữa? Dù sao ngoài Bạch Tuyết ra, anh ấy còn có thể yêu ai đây?"

Thật ra là vì anh ấy đang đi công tác, không có ở Yến Thành.

Tần Kiến Nguyệt vốn định lên tiếng, nhưng hai người kia cứ nói chuyện rôm rả, không để cô có cơ hội chen vào.

Thôi vậy.

Lục Dao Địch lại nói: "Mấy hôm trước tớ mới nghe được một tin tức, liên quan đến mối tình đầu của anh ấy, có muốn nghe không?"

Tần Kiến Nguyệt đặt que tre trong tay xuống, lặng lẽ ngồi lại trước bàn trang điểm. Đối diện cô là Lục Dao Địch đang cao hứng bàn tán.

"Em nghe nói, anh ấy có một cô thanh mai trúc mã, cùng lớn lên trong khu nhà của anh ấy, họ Hạ… Hạ gì nhỉ…" Lục Dao Địch nói đến đây thì đột nhiên khựng lại, không nhớ ra được tên.

Nam Ngọc chợt nói: "Không phải Hạ Tịch đấy chứ?"

"Ấy đúng đúng, chính là cô ấy!"

"Trời ạ, anh ấy từng hẹn hò với Hạ Tịch sao?"

Nam Ngọc giật mình đến mức tay đang cài trâm cũng bất giác dừng lại.

"Em nghe nói—"

Lục Dao Địch nói được nửa câu, nhưng phần còn lại đã bị người khác cắt ngang.

Giọng nói rất nhẹ, nhưng chắc chắn và đầy tự tin: "Không phải."

Là Tần Kiến Nguyệt. Cô nói: "Họ chưa từng hẹn hò, đó chỉ là tin đồn vô căn cứ."

Lục Dao Địch và Nam Ngọc đồng loạt quay đầu nhìn cô.

Lục Dao Địch hỏi: "Cậu chắc chứ?"

Tần Kiến Nguyệt khẽ gật đầu: "Ừ."

Đây là chính miệng Trình Du Lễ đã nói.

Nhưng, không phải anh giải thích với cô, mà chỉ là vô tình bị cô nghe thấy.

Khi Tần Kiến Nguyệt vừa mới nhập học không lâu, tin đồn về mối quan hệ giữa Trình Du Lễ và hoa khôi trường Tam Trung – Hạ Tịch đã lan truyền khắp nơi. Còn cô, khi nhìn thấy cô gái xinh đẹp ấy luôn sánh bước bên anh, đôi chân cô cũng dần dần lùi lại.

Tất nhiên, tất cả những gì cô làm đều chẳng quan trọng, bởi vì cô vốn không tồn tại trong thế giới của anh.

Mọi ánh mắt đều bị cặp trai tài gái sắc ấy thu hút.

Người ta nói họ là thanh mai trúc mã, cũng có rất nhiều người bảo rằng họ sinh ra đã là một cặp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!