Edit: Qing Yun
Xe đạp kiểu cũ chạy một đường kêu leng keng, uốn lượn theo con đường sỏi đá, đưa hai người tới con đường xi măng duy nhất trong thôn
--cũng là con đường đưa đến nhà số bốn.
Dãy nhà ở ngay trước mắt, Đinh Cửu Cửu đã nhìn thấy được.
Ngón tay đang nắm chặt áo trắng của chàng trai khẽ buông ra, cô nhẹ hỏi: ".... Sắp tới sao?"
Một tiếng cười nhẹ vang lên trêи đỉnh đầu.
"Chở em như vậy, tôi còn có thể đi một ngày nữa."
Đinh Cửu Cửu: "...."
Đi dưới nắng nóng suốt một đường, lại trước sau bị người ôm trong ngực, má cô đã sớm hồng thấu..... Tăng thêm chút nhiệt độ do câu nói này cũng không sao.
Đinh Cửu Cửu tự sa ngã mà nghĩ như vậy.
Nhưng cô vẫn không khỏi mở miệng: "Đến nhà số bốn thì cho tôi xuống đi, bị thầy Lư nhìn thấy thì không tốt."
"Nếu bị thầy nhìn thấy thì em cứ nói là do tôi nhất định phải kéo em lên."
"..."
"Sự thật chính là như thế mà."
Đinh Cửu Cửu còn chưa trả lời đã cảm nhận được xe rẽ sang bên trái.
Cô nhân cơ hội liếc nhìn cảnh ven đường, thầm biết chỉ còn cách nhà số bốn khoảng hai mươi mét nữa thôi.
Cuối cùng cũng có thể thở dài nhẹ nhõm.
Từ góc nhìn của cô, xương hàm góc cạnh của nam sinh hơi banh ra, cặp mắt đen nhánh đầy cảm xúc phức tạp đang nhìn chằm chằm con đường phía trước.
Cánh tay vòng qua eo cô buông xuống, Đinh Cửu Cửu vội vàng nhảy xuống xe. Vừa xoa cẳng chân tê dại dường tò mò nhìn phía trước.
--
Một hàng xe hơi màu đen xếp dài ở trước nhà số bốn. Đoàn xe xếp thành hàng thẳng táp như là đã lấy thước dây làm giới hạn.
Thân xe đen bóng phản xạ lại ánh nắng mặt trời khiến người khó mà nhìn thẳng.
Mà ở chiếc xe gần nhất, một người đàn ông mặc âu phục, đeo kính râm, đang khom lưng đỡ một người đi ra từ cửa sau xe.
Người bước ra là một người phụ nữ từ trang dung đến quần áo đều tinh xảo không có chỗ chê, khoảng trêи dưới 40 tuổi, mặt mày nghiêm nghị đoan trang. Lúc này bà đang nhìn về phía Đinh Cửu Cửu và Hàn Thời.
Giằng co vài giây như vậy, Từ Uyển Tình khẽ nhíu mày, hỏi người bên cạnh.
"Đó là Hàn Thời?"
"...."
Bảo vệ giữ cửa xe quay đầu nhìn thoáng qua rồi lập tức cúi đầu trả lời, "Phu nhân, là Hàn Thời thiếu gia."
Nói xong, bảo vệ cũng không nhịn được quay đầu nhìn xác nhận lại---
Từ lúc nhìn thấy thiếu gia đi xe đạp lại đây, trong ngực còn có một cô gái, anh ta đã nghi ngờ không biết có phải mắt mình bị hỏng rồi không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!