Edit: Qing Yun
Hơn nửa đêm, trong núi có mưa.
Sáng sớm.
Khi Đinh Cửu Cửu tỉnh lại, lọt vào tầm mắt là rừng cây được mưa gột rửa xanh biếc, trời cao trong xanh không một gợn mây.
Gần khu nhà nghỉ có dân cư sinh sống. Ba bà lão mặc đồ của dân tộc ngồi trong lều làm đồ thủ công, tóc bạc như phản quang dưới ánh mặt trời. Cách bọn họ không xa là một con chó vàng nằm ườn ra nền xi măng, buồn bã ỉu xìu gục đầu.
Nhìn cảnh trước mặt, Đinh Cửu Cửu không nhịn được cười khẽ, cô xoa đôi mắt, quay đầu nhìn lại trong xe.
Ngay sau đó ngẩn ra.
"... Anh tỉnh từ khi nào?"
"Chưa lâu."
Hàn Thời cười không chút để ý rồi dịch chuyển tầm mắt khỏi người cô.
Bảo vệ ngồi ở ghế lái nghe được tiếng nói chuyện thì liếc nhìn Hàn Thời qua gương chiếu hậu với tâm trạng phức tạp.
Rõ ràng là nhìn lâu đến mức sau lưng anh ta cũng nổi lên một tầng lông, sao có thể mở miệng nói chưa lâu được...
Đinh Cửu Cửu không hoài nghi. Cô cũng không cảm thấy đối phương cần nói dối chuyện này.
"Đúng rồi, người cầm chìa khóa có đến đây không?... Tôi muốn đi toilet, như thế này không thuận tiện cho lắm." Đinh Cửu Cửu rướn người về phía trước hỏi bảo vệ.
Bảo vệ chần chờ vài giây, "Tối qua chỉ có chúng ta dừng ở khu nghỉ dưỡng này thôi."
Đinh Cửu Cửu than khổ trong lòng, chỉ có thể nhăn mi ngồi trở lại.
Chàng trai bên cạnh rũ tay nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón tay thon dài đặt trêи đầu gối. Nghe được đoạn đối thoại của hai người, anh quay đầu liếc nhìn bảo vệ.
Bảo vệ trốn tránh tầm mắt của anh.
Hàn Thời cười khẽ, tiếng cười kia quá ngắn, mang theo chút tự trào---
"Chìa khóa, lấy ra."
"..."
Đinh Cửu Cửu nhấc mắt, kỳ quái liếc nhìn Hàn Thời, "Không phải chìa khóa ở trêи tay người hôm qua sao?
"Trêи người anh ta hẳn là có chìa khóa dự phòng để phòng ngừa trường hợp ngoài ý muốn." Hàn Thời nói.
Đinh Cửu Cửu ngẩn ngơ, vội vàng quay lại nhìn người bảo vệ kia.
Bảo vệ không chịu được ánh mắt của Hàn Thời, rơi vào đường cùng, chỉ có thể lấy chìa khóa ra mở còng tay cho hai người.
Mà thẳng đến khi còng tay được mở ra, Đinh Cửu Cửu mới lấy lại tinh thần, cô nhìn người đang xoa tay bên cạnh---
"Anh biết từ khi nào?"
Hàn Thời nghĩ nghĩ, "Ngày hôm qua lúc anh ta nói cho cô anh ta không cầm chìa khóa?"
Đinh Cửu Cửu: "............."
"Vậy sao lúc trước anh không nói..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!