Edit: YuHan
Beta: Lia + Nhược Lam
________________________________________________
Từ khi Thẩm Kiêu xuất hiện khiến cho Thời Dược cảm thấy chính mình cả ngày đều phải sống gần một luồng áp suất cực thấp của Thích Thần.
Loại tình huống này vẫn luôn duy trì cho tới ngày thứ hai đi học.
Trên đường vào khuôn viên của trường, Thời Dược sau hai ngày khổ sở rốt cuộc đã không nhịn được nữa.
Cô bước đến bên cạnh Thích Thần kéo khoảng cách hiện tại của hai người chỉ còn vài cm, vươn tay ra túm lấy tay áo của nam sinh.
"Anh, anh đừng tức giận......! Em cũng không biết cậu ta sẽ tới đó."
Lời này tới đột nhiên, nhưng Thích Thần lại không lộ ra nhiều kinh ngạc.
Hắn miễn cưỡng dời tầm mắt sang cô gái chỉ cao tới bả vai bên cạnh mình, "Tôi không tức giận."
"Nhưng từ hôm thấy cậu ta, trông anh lúc nào cũng như đang không vui."
Thời Dược chán nản nói, "Không phải là em không để ý đến cậu ta sao, nếu sau này tình cờ gặp lại, em cũng sẽ giả bộ không biết."
Tình cờ?
Thích Thần áp xuống mi mắt, che khuất con ngươi đen như mực.
Thẩm Kiêu bất kể là ở nhà hay trường học, cũng đều cách đây hơn nửa thành phố, làm sao hắn có thể "tình cờ" chạy đến quán ăn nhanh cách trường tam trung vài bước?
Trừ khi
Trong lòng Thích Thần sương mù dày đặc khó tan khiến đôi lông mày cũng thêm mấy phần u ám.
Nhưng sau đó thấy biểu cảm Thời Dược lo sợ bất an, hắn liền đem những cảm xúc trong lòng ép xuống, ngược lại giơ tay ở đỉnh đầu cô gái xoa xoa.
"Hơn một tháng không tới trường học rồi, tôi tìm không thấy phòng học.
Em dẫn đường đi, thỏ con?"
Thời Dược ngẩng đầu, trông thấy trên mặt Thích Thần nhàn nhạt ý cười, khóe mắt cũng không khỏi cong lên.
"Được."
"..."
Hai người họ bước vào trong lớp học, không biết ai hô lên "Thích Thần trở lại rồi", tiếng nói vừa dứt, hàng loạt ánh mắt chuyển tới.
Thời Dược trong lòng có chút bất đắc dĩ, nhưng Thích Thần lại hiển nhiên như không có việc gì, thật giống như thể những người khác không phải nhìn hắn.
Thời Dược duỗi tay kéo hắn một cái, "Lớp chúng ta phân chia lại chỗ ngồi, bây giờ chúng ta ở hàng giữa."
Thích Thần bên cạnh quay đầu lại, khóe môi ngoắc một cái, "Em đi trước đi."
Hai người vừa đến chỗ ngồi, một đống học sinh liền xông tới.
"Thích Thần, cảm giác thi đấu như thế nào?"
"Đúng vậy Thích Thần, lần này vẫn có thể đạt điểm tối đa chứ? Bây giờ lớp 11 chúng ta đều hi vọng cậu có thể vượt qua các học trưởng, học tỷ lớp 12."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!