Chương 16: Xin Anh

Edit: Ngọc Ngọc

Beta: Lia + Nhược Lam

_______________________________________

Hai từ "bỏ thi" vừa thốt ra không chỉ khiến chủ nhiệm lớp sửng sốt mà các học sinh nghe thấy Thích Thần trả lời bao gồm cả Thời Dược đang bị hắn ôm trong ngực cũng đều ngơ ngẩn.

Học sinh lớp khác ánh mắt vạn phần nghi hoặc nhìn Thích Thần rời đi, rồi lại hỏi nhau

"Đây chính là đại thần trong truyền thuyết của cao nhị lớp 7 sao?"

"Hôm qua nghe giáo viên dạy toán lớp tôi khen cậu ấy thành tích đứng đầu, có tiềm năng làm người kế tựu sau này của cô, tôi còn tưởng rằng là một tên mọt sách chuyển tới, không ngờ...! Quả thực là mở rộng tầm mắt."

"Suỵt, nói nhỏ chút, cậu không thấy chủ nhiệm lớp 7 sắc mặt đã rất tệ rồi à?"

"Hắc hắc, đoán chừng lão Hách vốn dĩ hy vọng học trò cưng đi lấy giải nhất về, lần này người ta lại trực tiếp bỏ thi...! Mà đây chính là thi đua tuyển chọn, cũng thật là can đảm."

"Cậu nghĩ xem Thời Dược này rốt cuộc là có quan hệ gì với cậu ấy nhỉ, vì cô ấy mà đại thần đến thi đua cũng không màng?"

"Ha ha ha, cậu đoán xem?"

"..."

Thích Thần rời đi, mặc kệ những lời bàn tán xôn xao cùng những ánh mắt kinh ngạc ở phía sau.

Thời Dược cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, khuôn mặt cô vốn đã nhợt nhạt bây giờ lại càng trắng bệch.

"Thích Thần anh điên rồi sao? Anh thả tôi xuống rồi mau quay lại phòng thi đi, tôi không cần anh —— "

Ánh mắt đáng sợ đột nhiên quét qua làm âm thanh của cô gái nháy mắt im bặt.

Sự táo bạo sâu thẳm trong con ngươi màu nâu sẫm như muốn bộc phát, giống như là phun ra nuốt vào ngọn lửa đang cháy rực, chỉ cần nhìn một giây liền bỏng.

Trước sự chênh lệch khí thế này, cô đành im lặng.

Thích Thần đang ôm cô cũng không nói chuyện, sau khi thấy cô ngậm miệng, ánh mắt lạnh lùng của hắn lần nữa đảo qua vết thương lộ ra trên người Thời Dược, những vết máu đỏ tươi kia như cái gai đâm vào mắt khiến con ngươi hắn hơi co lại.

Thế là Thời Dược trong ngực Thích Thần một câu cũng không dám hé răng, khí áp quanh người đối phương hình như đã nhanh chóng hạ xuống, bước chân cũng gấp gáp hơn.

Đại khái là ghét bỏ mình đi.

Thời Dược bĩu môi, nghĩ thầm.....! Đúng là tên khủng bố.

Vụng trộm oán thầm trong lòng nhưng ngoài mặt cô gái lại hết sức nhu thuận, cũng vì cái khí thế của người nào đó mà cố gắng co mình lại thành một con chim cút.

Con chim cút nhút nhát bị què chân.

Sân trường Tam Trung rất lớn.

Mới nửa buổi sáng nắng đã hừng hực chiếu xuống, còn chưa đến phòng y tế Thời Dược đã cảm giác mình biến thành một con chim cút nướng than.

Toàn thân đều bốc lên mùi thịt nướng khét lẹt.

Thời Dược đang suy nghĩ miên man thì thấy tốc độ của Thích Thần dừng lại.

"Mở cửa."

Thời Dược nghe thấy giọng nói trầm thấp của người con trai, ngay cả lồng ngực áp sát mình cũng rung lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!