Chương 10: Lý Trí

Edit: Phạm Meo

beta: Nhược Lam

___________________________

"Một lần cuối cùng, Thời Dược."

Đừng có lại đến trêu chọc tôi...! Em hiểu không?"

"..."

Thời Dược cảm giáctừ chân tóc tới đầu ngón tay đều đang cứng ngắc.

Khi những thanh âm ấy dừng ở bên tai cô ngay cả gật đầu cũng không dám, chỉ càng thêm vội vã nắm chặt lấy quần áo.

Giờ đây chỉ có mặt đất cứng rắn mang lại cho cô một chút cảm giác an toàn.

Cô lắp bắp mở miệng

" Tôi là sợ anh bị bọn họ_____"

"Có thời gian như vậy, không bằng em tự lo cho chính bản thân mình!"

Thanh âm hắn lạnh lùng, đầu ngón tay còn lưu luyến bên môi, ngón trỏ nhẹ co lại nâng cằm cô lên.

Cô vì sợ hãi mà nhắm chặt hai mắt, làn mi run rẩy, Thích Thần lạnh giọng

"Mở mắt ra, nhìn tôi."

"..." Thời Dược lắc đầu.

Cảm giác được ngón tay ở trên cằm đang siết chặt lại, cô vẫn là chịu thua mà mở mắt ra.

Ngoài cửa sổ đèn đường đã mở, đem ánh sáng hắt vào trong phòng.

Dưới ánh đèn màu cam gương mặt Thích Thần hiện ra rõ ràng, vẫn là khuôn mặt lạnh ngàn năm không đổi không vì chút ánh sáng này mà trở nên ấm áp.

Thời Dược có chút tủi thân.

Cô không biết vì sao lại như vậy.

Rõ ràng hai ngày trước còn rất tốt, cô bắt đầu thích con người này mặc dù đôi lúc hắn sẽ làm mặt lạnh nên có chút đáng sợ.

Nhưng lại rất quan tâm cô, bảo vệ cô....!

Mà đêm nay cô cũng chỉ là muốn bảo vệ hắn thôi...! Không biết vì sao lại giống như tất cả mọi chuyện đều bị cô phá hỏng.

Ánh mắt của hắn nhìn cô ngày càng sắc lạnh đến đáng sợ.

"Từ hôm nay trở đi, chúng ta hãy giữ khoảng cách."

Thích Thần nhìn thẳng vào mắt cô, gằn từng câu từng chữ

"Bằng không thì tôi không đảm bảo lần sau sẽ làm ra cái gì _____ em nghe rõ chưa?"

Thời Dược trong đầu đã sớm không suy nghĩ được gì.

Nhưng vẫn gắng sức gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!