Chương 22: (Vô Đề)

Chuyển ngữ: Fei Ying

Hai hôm nữa là ngày khởi hành của Tống Nam Xuyên, trước hôm đi, anh kéo Bùi Anh ân ái suốt cả đêm.

Sáng hôm sau, Bùi Anh tiễn anh ra sân bay. Ngồi đợi trong phòng chờ, Tống Nam Xuyên cứ dặn đi dặn lại:

"Anh đã mở dịch vụ điện thoại quốc tế cho em rồi, nhớ ngày nào cũng phải gọi cho anh đấy."

"Nhưng mà nếu đúng lúc anh đang làm việc thì sao?"

"Nghe điện thoại của em cũng là việc quan trọng mà."

Phụt. Bùi Anh không nhịn được bật cười thành tiếng,

"Anh làm tổng giám đốc mà tùy hứng quá đấy."

Tống Nam Xuyên nhíu mày, nói tiếp:

"Mỗi ngày phải nhớ anh ba lần."

Bùi Anh chớp chớp mắt:

"Bốn lần không được à?"

Tống Nam Xuyên nghiêng đầu hôn lên môi cô một cái:

"Tất nhiên là càng nhiều càng tốt."

Đôi tình nhân trẻ vẫn đang lưu luyến chia tay thì Tiểu Trương vô cùng phá đám bước lại gần gọi anh:

"Tổng giám đốc, đến giờ lên máy bay rồi."

Tống Nam Xuyên thoáng cau mày, mặc dù trong lòng không nỡ nhưng vẫn buông Bùi Anh ra:

"Anh đi đây, chăm sóc bản thân thật tốt, nhớ ăn cơm đúng giờ."

Bùi Anh đáp:

"Anh mới phải nhớ ăn uống đầy đủ ấy, đừng vì bận rộn mà bỏ bữa đấy."

Tống Nam Xuyên bật cười:

"Mỗi ngày, công việc làm anh bận rộn nhất chính là nhớ em."

Bùi Anh: ...

Sáng nay có phải sếp Tống nhà anh lén ăn vụng mật ong không thế? Ngọt mồm không chịu được...

"Được rồi, anh đi đây, gặp lại sau nhé." Tống Nam Xuyên trao cho Bùi Anh một nụ hôn tạm biệt rồi đi cùng Tiểu Trương tới cửa lên máy bay.

Bùi Anh đứng chờ đến khi bóng anh đi khuất rồi mới một mình quay trở lại ra ngoài.

Lúc đi là tài xế của Tống Nam Xuyên đưa cô đi, bây giờ tài xế vẫn đang chờ ở ngoài bãi đỗ xe. Thấy Bùi Anh đi ra, anh ta lễ phép hỏi:

"Cô Bùi, bây giờ cô đi đâu?"

Bùi Anh suy nghĩ một chút rồi nói:

"Anh đưa tôi trở về nhà trọ của tôi đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!