Hình ở trên là anh Tuấn Anh nhé 👆👆👆👆👆
_Cạn ly mừng chiến thắng của nhi nhi nào.(papa)
_Cạn ly .(nhi nhi, mama, M. đằng)
_Mẹ thật sự rất tự hào về con đấy nhi nhi.(mama)
_Thật không ngờ là em chiến thắng hạng nhất cuộc thi như vậy lúc đầu anh cứ nghĩ là em thua còn không bắt quá cũng hạng chót đếm lên, chứ ai dè đâu em lại..... đúng là em gái anh có khác.😎😎(M. Đằng)
_*Mỉm cười*😈😈Anh trai anh nói vậy là có ý gì vậy .+_+(nhi nhi)
_À... không... không ý của anh là*nhìn qua bên papa, mama, ánh mắt cầu cứu*(M. đằng)
_*Đáp lại ánh mắt của M. đằng, ta không biết không liên quan tới ta, tự làm tự chịu đi con.*(papa, mama)
_"What mọi người được lắm ⊙﹏⊙" à nhi nhi nè cho anh hỏi là bài hát cuối là do em tự sáng tác à.(M. đằng)
_Ừm vâng có gì vậy anh"thật ra là do người ở ngoài đời thực sáng tác, chúng ta chỉ là những nhân vật hư cấu ở trong cuốn tiểu thuyết mà thôi. Nói như vậy thế nào họ cũng khóc lóc và đòi chở mình vô bệnh viện tâm thần thì khổ."●﹏●(nhi nhi)
_Bài hát đó hay cực lun mà từ cảm hứng nào giúp em sáng tác bài đó với lại bài hát đó tên gì vậy nhi nhi"May quá đánh lạc hướng nhi nhi được rồi😥😥😥nếu không chắc mình sẽ thê thảm lắm đây".(M. đằng)
_Sakura no hana ga mai ochiru toki đó là tên của bài hát nếu dịch ra thì nó có nghĩa là khi những bông hoa dâu tây gieo vào mùa thu. Còn cảm hứng giúp em sáng tác sao em nghĩ chắc là do cảm xúc từng trải của em nhỉ."đúng vậy đây là bài hát thể hiện rõ nhất tình yêu nguyên chủ đối với nam chủ Lý Hàn Dương".(nhi nhi)
_Đúng rồi nhi nhi mẹ nhớ là M. đằng có hứa là sẽ tặng con 1 chuyến du lịch đúng không. Con mún đi đâu, m. đằng sẽ lo chi phí du lịch bằng tiền của nó.(mama)
_Vân.... khoan sao phải là tiền con chứ.(M. đằng)
_Đương nhiên mẹ làm vậy là có lý do đấy chứ... Mẹ sợ con tiền nhiều quá sẽ làm hư con hoặc bị cướp bắt cóc và tên cướp đó đòi tiền chuộc con thì khổ, thấy lý do của mẹ chính đáng không nào^^( mama)
_"Lý do chẳng chính đáng tý nào cả O_o, mình có cảm giác như có người mún dìm mình thì phải"(M. đằng)* tg: em là người dìm anh nè^^ ahihi và em sẽ còn dìm anh hoài hoài*.
_Con mún đi qua nước Anh và có lẽ con sẽ ở đó 1 thời gian sẵn xây dựng sự nghiệp lun.
_Không được.(mama, M. đằng)
_Con là con gái làm sao có thể sống ở nơi xứ lạ được hơn nữa lại không có ba mẹ đi cùng.(mama)
_Đúng vậy đó nhi nhi lập nghiệp ở đây không sao.(M. đằng)
_Dạ con đã suy nghĩ kĩ rồi đất nước anh là đất nước rất phát triển về mặt các công trình phong phú, kiến trúc và họ có rất nhiều những kĩ thuật tiên tiến, con mún qua bên đó học hỏi.(nhi nhi)
_Con nó đã suy nghĩ trưởng thành như vậy rồi thì cũng đừng nên ngăn cản nó... Hơn nữa chúng ta có thể qua thăm nó mà.(papa)
_Hừ nhưng em vẫn lo, con đi khoảng bao lâu.(mama)
_Dạ chắc cũng cỡ 2 năm.(nhi nhi)
_Haizz, sao lâu quá vậy dù sao cũng nhớ gọi về cho mẹ thường xuyên.(mama)
_Dạ vâng.(nhi nhi)
_May mà mình nghe lời ba là đi cổng sau, nếu không chắc mình đã chết ngộp rồi.⊙﹏⊙ bỗng nhiên thấy tội lỗi với ông anh của mình quá, anh trai yêu dấu nếu anh có chết nhớ phù hộ cho em gái đáng yêu này nha.😢😢😢( nhi nhi)
~~~~~~~~~~~mún biết chuyện gì xảy ra chúng ta hãy quay lại 15 phút trước nhé~~~~~~~~~
_Nhi nhi con tính đi học phải không?(papa)
_Dạ vâng có chuyện gì vậy ba.(nhi nhi)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!