Chương 98: Ngoại truyện 2

Edit: Carrot – Beta: Cún

Điều kiện ở Sisby rất khó khăn, năm đó Đỗ Nam Phong đã đề xuất với Thang Lâm rằng anh sẽ tìm ngài La, nhờ ngài La chiếu cố cô. Nào ngờ công việc ở phòng Quốc tế quá bận rộn, anh vẫn chưa thể giao tiếp tốt với ngài La, ngay cả việc liên lạc với Thang Lâm cũng rất ít. Lúc đó anh nghĩ Tống Dịch vừa hay là tham tán ở Đại sứ quán Sisby, thế là gọi một cuộc điện thoại cho Tống Dịch, nhờ Tống Dịch chiếu cố Thang Lâm.

Khi đó Tống Dịch thản nhiên nói: "Anh và cô ấy không có quan hệ gì đúng không? Đến khi nào mới có thể nói ra chữ "và" đó? Đến khi nào mới có thể nói giúp "chăm sóc"?"

Anh nhất thời nghẹn lời, ngẩn ra một lúc, thở dài: "Vẫn còn ở giai đoạn bạn bè, chúng ta cách quá xa, lại quá bận, haiz."

"Vậy thì cứ giữ quan hệ bạn bè thôi."

"Ý gì?"

"Lúc đầu tôi không nên đưa số điện thoại của cô ấy cho anh."

"Đừng nói với tôi là cậu thích cô ấy rồi nhé."

"Cô ấy vừa sinh ra tôi đã biết cô ấy rồi, cho cô ấy uống sữa bột, ôm vào lòng đút sữa cho cô ấy, lúc tôi thích cô ấy, anh còn chưa biết có người này tồn tại."

"Sao trước đây cậu không nói?"

"Những chuyện riêng tư này có cần phải nói trước mặt người ngoài không? Tạm biệt!"

Anh nghe tiếng "tút tút tút" ngắt máy, mắng một câu: "Quỷ tha ma bắt!"

Anh chưa từng nghĩ Tống Dịch và Thang Lâm lại là bạn bè từ nhỏ, họ lại là thanh mai trúc mã. Cái tên Tống Dịch này cũng giấu kỹ quá rồi, bình thường trước mặt người khác đều tỏ vẻ không có hứng thú với tình cảm nam nữ, trong lòng chỉ có sự nghiệp ngoại giao, hơn nữa ban đầu còn giả vờ đưa số điện thoại của Thang Lâm cho anh, trơ mắt nhìn anh bận rộn theo đuổi Thang Lâm. Thật sự là hết lời để nói.

Nhưng đồng thời anh cũng phản ứng lại, Tống Dịch không lộ vẻ gì, trơ mắt nhìn anh theo đuổi Thang Lâm cũng có nghĩa là mặc dù anh và Thang Lâm cùng nhau lớn lên, nhưng lại không ở bên nhau, tức là Tống Dịch có ý với Thang Lâm, chưa chắc Thang Lâm đã có ý với Tống Dịch. Tống Dịch chỉ là đơn phương thôi. Nghĩ đến đây, anh lại cảm thấy buồn cười, một phó trưởng phòng phòng một của phòng Quốc tế có tài ứng biến trong các trường hợp ngoại giao, sau được thăng lên làm tham tán tại đại sứ quán nước ngoài như Tống Dịch trong tình huống đơn phương cũng chỉ có thể lấy chuyện hồi nhỏ ở cùng Thang Lâm ra để khoe khoang.

Tuy nhiên, sau khi gọi điện thoại cho Tống Dịch năm đó, anh cũng không còn liên lạc với Thang Lâm nữa. Quân tử có lòng thành toàn cho người khác, nhưng không ngăn được việc anh muốn hừ một tiếng thật mạnh.

"Anh lấy thân phận gì để nói những lời này?" Đỗ Nam Phong thong thả nhìn Tống Dịch.

Tống Dịch không đổi sắc mặt: "Chồng sắp cưới của cô ấy."

Đỗ Nam Phong giật mình: "Khi nào thì kết hôn vậy?" Không một tiếng động.

"Chồng sắp cưới." Tống Dịch nói.

Đỗ Nam Phong "tặc" một tiếng, cố tình nói: "Không phải vẫn chưa kết hôn sao?"

Tống Dịch không cho là đúng: "Vậy thì cũng có tư cách nói câu đó rồi."

Đỗ Nam Phong bĩu môi. Nhưng, Tống Dịch và Thang Lâm cuối cùng vẫn ở bên nhau. "Được rồi, khi nào thì kết hôn?"

Tống Dịch nói là ngày 18 tháng 5.

Sau khi gọi điện thoại cho Tống Dịch năm đó, Đỗ Nam Phong không còn liên lạc với Thang Lâm nữa, mà là một người của phòng Quốc tế, những chuyện xảy ra ở Sisby Đỗ Nam Phong đều có nghe thấy. Chuyên môn và sự thông minh của Thang Lâm ít người sánh kịp, khiến anh ngưỡng mộ, có những ngày hình bóng Thang Lâm sẽ hiện lên trong đầu anh. Vì vậy, không phải là anh không cảm khái, có lẽ còn có chút tiếc nuối, nhưng tất cả đều rất rất nhạt nhòa.

Có lẽ tình cảm trong lòng vốn dĩ không sâu đậm, vì anh và Thang Lâm không có cơ hội ở bên nhau, trong lòng anh chưa bao giờ có gì hơn một ý nghĩ mới nảy sinh, sau đó ý nghĩ đó cũng mờ nhạt đi, cho đến khi biến mất. Chỉ là khi gặp lại Thang Lâm thì không tránh khỏi có chút vui mừng. Đỗ Nam Phong cười: "Chúc mừng cậu được như ý nguyện."

Tống Dịch: "Cảm ơn."

Một chiếc thang máy khác chậm rãi mở ra, Tống Dịch đi vào thang máy trước, Đỗ Nam Phong cũng đi theo vào.

"Sao không nghỉ thêm mấy ngày nữa?" Đỗ Nam Phong hỏi. Hai người làm việc cùng nhau ở phòng Quốc tế, cũng từng cùng nhau đến nước ngoài tham gia các hoạt động ngoại giao, cùng nhau gặp nguy hiểm, đã sớm là bạn thân.

"Còn có công việc phải báo cáo." Tống Dịch nói.

Đỗ Nam Phong hiểu rõ. Tống Dịch từng là tham tán tại Đại sứ quán Sisby, sau khi hết nhiệm kỳ, trở về bộ phải báo cáo công tác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!