Edit: Carrot – Beta: Carrot, Cún
Con đường dẫn đến cửa đại sảnh tiệc được trải thảm đỏ, các đoàn đại biểu đi trên thảm đỏ đến cửa đại sảnh tiệc. George đang đứng ở đó để chào hỏi khách mời, phía sau ông ta còn có một quan chức chuyên trách dẫn đường.
Đi đầu là Tống Dịch, người phụ trách phái đoàn Trung Quốc, Thang Lâm đi ngay phía sau anh, tiếp theo lần lượt là Chu Thần Vận, Chiêm Mai, Lý Trình Vũ, Dương Khánh và Chu Hướng Dương. Từ xa Thang Lâm đã thấy George bắt tay từng người, sau đó mọi người lần lượt đi vào đại sảnh của bữa tiệc. Khi Thang Lâm và những người khác đến cửa, George mỉm cười chào đón, nhiệt tình chào hỏi: "Chào buổi chiều, ngài Tống."
"Chào buổi chiều, ngài George." Tống Dịch nở nụ cười ôn hòa như mọi khi.
Những chuyện không vui trong cuộc đàm phán mấy ngày trước cứ như chưa từng xảy ra.
George lại bắt tay từng người phía sau Tống Dịch. Sau đó, mọi người được một quan chức bên cạnh George dẫn vào bên trong. Vừa vào đại sảnh đã có người đến hỏi xem họ có cần gửi áo khoác không. Thời tiết ở Lilan khá lạnh, mọi người đều mặc áo khoác dày, còn trong đại sảnh thì bật điều hòa ấm áp, vì vậy mọi người đều cởi áo khoác ngoài ra và giao cho nhân viên cất giữ.
Sau khi Thang Lâm đưa áo khoác cho nhân viên, cô ngẩng đầu nhìn quanh đại sảnh một lượt. Chỉ thấy trong đại sảnh đã có khá nhiều người, ở giữa đặt hai dãy bàn, trên đó bày đủ loại đồ ăn, thức uống. Buổi chiêu đãi này được tổ chức theo hình thức tiệc rượu, hình thức như vậy ngày càng được sử dụng nhiều trong ngoại giao. Đã có một thời gian, Trung Quốc thường chiêu đãi khách nước ngoài bằng tiệc chính, nhưng ngày nay cũng sử dụng hình thức này nhiều hơn, tiệc rượu thoải mái hơn nhiều và có thể tự do đi lại, tùy ý giao lưu với người của các nước khác. Tuy nhiên, tiệc rượu kiểu này thường được tổ chức ở những nơi thoáng đãng bên ngoài, có lẽ vì thời tiết ở Lilan lạnh nên nước D mới tổ chức buổi chiêu đãi kiểu tiệc rượu này trong khách sạn.
Ánh mắt Thang Lâm bắt đầu tìm kiếm người của nước Gameli, không biết họ đã đến chưa. Mặc dù cô chưa từng gặp người Gameli, nhưng trước khi đến dự tiệc, cô đã tìm hiểu về trưởng đoàn đại biểu nước Gameli lần này, và ghi nhớ hình dáng của Phil, trưởng đoàn đại biểu nước Gameli. Tuy nhiên, Thang Lâm tìm kiếm một vòng cũng không thấy Phil.
"Anh Tống, anh Chu, mời hai anh cứ tự nhiên." Nhân viên mỉm cười nói với Tống Dịch và Chu Thần Vận.
Tống Dịch và Chu Thần Vận gật đầu, đều nói một tiếng "Cảm ơn". Nhân viên phục vụ liền rời đi ngay.
Lúc này, Thang Lâm thu hồi ánh mắt.
"Không thấy người của nước Gameli." Thang Lâm nói nhỏ bên cạnh Tống Dịch.
Tống Dịch ngước mắt nhìn quanh đại sảnh tiệc.
"Buổi tiệc này có tổng cộng bảy đoàn đại biểu các nước tham gia. Xem ra, gần như đã đến đông đủ rồi." Chu Hướng Dương nói vào lúc này.
"Nhưng không thấy người của nước Gameli." Dương Khánh cũng nói.
Lý Trình Vũ nói: "Không thấy càng tốt."
Lần này Thang Lâm lại đồng ý với lời của Lý Trình Vũ.
"Không cần cố ý tìm kiếm, cũng không cần cố ý né tránh." Tống Dịch nói nhỏ với mọi người.
Chu Thần Vận gật đầu: "Đồng ý."
Cùng lúc đó, trưởng đoàn đại biểu nước Gameli, ông Phil, đang từ nhà vệ sinh đi ra, bên ngoài có phiên dịch của ông đang đứng chờ. Phil nói: "Bữa tiệc sắp bắt đầu và phái đoàn Trung Quốc hẳn đã có mặt ở đây. Tôi tự hỏi liệu Edward có thấy họ không. Chúng ta phải nhanh chóng ra ngoài."
Edward là một thành viên chủ chốt khác của đoàn đại biểu nước Gameli.
Phiên dịch của Phil gật đầu.
"Chúng ta nhất định phải truyền đạt lại quan điểm của chúng ta cho các nhà ngoại giao của Trung Quốc." Phil vừa đi vừa nói.
Lúc này George bước đến trung tâm của bữa tiệc, một tiếng "Thưa quý bà, quý ông" của ông đã thu hút sự chú ý của tất cả quan khách, mọi người đều quay lại nhìn ông. George nói thêm vài câu khách sáo, chào mừng mọi người đến thăm và giao lưu tại nước D rồi tuyên bố buổi tiệc chiêu đãi chính thức bắt đầu, mọi người có thể thoải mái thưởng thức đồ ăn ngon và rượu vang, đồng thời vui vẻ giao lưu. Các thành viên đoàn đại biểu của các nước bắt đầu lấy đồ ăn và tự do đi lại.
Một nhân viên phục vụ cầm khay đi về phía Thang Lâm và những người khác, Tống Dịch, Chu Thần Vận, Chu Hướng Dương, Lý Trình Vũ, Dương Khánh mỗi người lấy một ly rượu. Thang Lâm và Chiêm Mai thì không, vì trong các buổi tiệc rượu, phiên dịch viên thường không ăn uống gì mấy. Cũng chính lúc này, một người đàn ông tóc vàng cầm ly rượu đi về phía Tống Dịch và những người khác, phía sau ông còn có một người đàn ông khác đi theo.
"Hai người này là ai?" Lý Trình Vũ nhỏ giọng hỏi Chu Hướng Dương bên cạnh.
Chu Hướng Dương: "Không biết."
"Người đi đằng trước là Dantonio của Bộ phận Kinh tế quốc tế nước C, còn người phía sau chắc là phiên dịch của ông ấy." Tống Dịch và Thang Lâm đồng thời nói. Sau khi cả hai nói xong, không khỏi nhìn nhau một cái.
"Làm tốt lắm." Tống Dịch hạ thấp giọng nói với Thang Lâm.
Trong các sự kiện ngoại giao, Thang Lâm chú ý đến vẻ ngoài của mình, khóe miệng cô cong lên một cách kín đáo, hạ thấp giọng nói: "Cảm ơn Phó trưởng phòng Tống đã khen."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!