Editor: Oăn Oăn, Kỳ Giản Niệm | Beta
-er: Kỳ Giản Niệm
Tiếng gõ cửa đột ngột làm Hình Tín Hàm giật mình, cô cắn môi nhìn Tô Nam, phân vân không biết có nên mở cửa hay không.
So với cô thì Tô Nam bình tĩnh hơn rất nhiều, anh nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay lau vết ướt trên môi Hình Tín Hàm, chỉnh tóc cho cô, một lúc sau, anh thấy người bên ngoài vẫn chưa rời đi nên bảo cô ra mở cửa để xem là ai, còn mình thì đi vào trong để phòng người ngoài cửa nhìn thấy.
Hình Tín Hàm hít một hơi thật sâu, nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt của mình, bước ra mở cửa.
Chu Sở Phong đứng ở cửa, nhìn thấy Hình Tín Hàm, anh ta hơi nhíu mày, quan tâm hỏi:
"Tín Hàm, cô sao thế? Có bị sốt không? Sao mặt lại đỏ như vậy?"
Vừa nói, anh ta vừa đưa tay lên sờ trán Hình Tín Hàm.
Hình Tín Hàm nghiêng đầu né tránh, không để anh ta chạm vào mình, nói:
"Không phải, vừa nãy tôi đang gập bụng, có lẽ nóng quá."
"Anh tìm tôi có việc gì sao?"
Lúc này Chu Sở Phong mới nhớ ra mục đích mình tới đây, À, cái này.
Anh ta đưa bàn tay vẫn luôn để sau lưng ra, đưa cho Hình Tín Hàm một hộp quà nhỏ.
"Chúc mừng sinh nhật."
Hình Tín Hàm mỉm cười với anh ta, nói:
"Cảm ơn anh, tôi nhận lời chúc sinh nhật này nhé, nhưng quà thì tôi không thể nhận được."
Chu Sở Phong vẫn muốn thuyết phục cô nhận quà, nhưng Hình Tín Hàm nhất quyết không nhận, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện,
"Trời cũng khuya rồi, ngày mai còn phải làm việc, anh về nghỉ ngơi đi, chúc ngủ ngon. À, còn có," Trước sự chờ mong của Chu sở Phong, Hình Tín Hàm bình tĩnh nói với anh ta:
"Về sau, nếu có chuyện gì anh cứ nói thẳng ở phim trường nhé, tôi sợ đứng ở cửa phòng như vậy bị người ta chụp được thì lại to chuyện, không tốt cho cả anh và tôi."
Chu Sở Phong mím môi, gật đầu, thất vọng cầm món quà chưa tặng được rời đi.
Hình Tín Hàm đóng cửa lại, thở phào một hơi, còn chưa kịp quay người đã bị Tô Nam ôm từ phía sau.
Cô mở to mắt, hơi kinh ngạc, Tô Nam ghé vào tai cô hỏi:
"Anh ta có thường xuyên đến gặp em không?"
Hình Tín Hàm suy nghĩ một chút, nói:
"Hai hay ba lần gì đấy."
Hai, ba lần. Tô Nam lặp lại, hừ một cái, xoay người Hình Tín Hàm lại, đẩy cô dựa vào cánh cửa, anh chống tay lên bên người cô, từ từ đan tay mình vào các ngón tay cô,
"Chúng ta tiếp tục nào."
Tim Hình Tín Hàm đập loạn xạ, cô thật sự sợ bên ngoài có người đi qua, lỡ họ nghe thấy thì sao? Làm cô không dám nói một câu nào.
Nụ hôn của Tô Nam rơi xuống, vẫn dịu dàng như mọi khi, anh kiên nhẫn hôn cô, nhẹ nhàng chạm vào đôi môi kia, sau đó tách ra, lại hôn.
Qua mấy lần như vậy, Hình Tín Hàm bị anh hôn đến nỗi lạc mất phương hướng, cái miệng nhỏ nhắn hé mở, để anh tùy y càn quét trong miệng mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!