Chương 3: Hồi ức vĩnh cửu 03

Editor: Saki | Beta

-er: Kỳ Giản Niệm

Vài phút sau, Tô Nam quay trở lại, sau khi bước vào, anh đi đến bên giường bệnh, lấy một tấm ảnh trong túi áo blouse trắng ra, là tấm ảnh hai người vừa chụp với nhau.

Hình Tín Hàm ồ lên, cô rất ngạc nhiên vì anh lại rửa ảnh nhanh như vậy .

"Cô có thể ký tên cho tôi không?" Anh cười hỏi.

Tất nhiên rồi. Hình Tín Hàm mỉm cười, vui vẻ đồng ý.

Lúc cô cúi đầu ký tên, Tô Nam thừa dịp cô không để ý đã bí mật lấy tấm ảnh chụp cô cúi đầu ra, sau đó đặt bức ảnh lên kẹp tài liệu, lấy bút viết một câu lên mặt sau của bức ảnh.

Hình Tín Hàm tưởng Tô Nam đang viết bệnh án, đợi anh viết xong rồi cô mới đưa cho anh tấm ảnh có chữ ký của mình. Tô Nam nhận lấy đồng thời đưa tấm ảnh mà anh chụp cho Hình Tín Hàm, nói:

"Cô cười trông rất đẹp, cho cô giữ lại làm kỷ niệm đó."

Hình Tín Hàm bối rối cầm lấy tấm ảnh, sau đó nhìn Tô Nam cẩn thận cất tấm ảnh có chữ ký vào trong túi áo blouse trắng.

Hành động trẻ con này của người đàn ông thành công chọc Hình Tín Hàm bật cười.

Nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy, Tô Nam âm thầm thở phào nhẹ nhõm, anh cười với cô, nói:

"Vậy tôi ra ngoài nhé. Có việc gì thì cứ gọi cho tôi."

Sau khi Tô Nam rời đi, Hình Tín Hàm nhìn xuống tấm ảnh anh đưa cho mình, trong ảnh, cô mặc áo bệnh nhân, mái tóc xõa ngang vai, mặt mộc, đôi mắt híp lại, lông mi dài rũ xuống, khóe miệng nở một nụ cười yếu ớt, đang đưa tay vén tóc ra sau tai.

Hình Tín Hàm nhìn chằm chằm vào bức ảnh vài giây, sau đó vô thức tấm ảnh lại, kết quả nhìn thấy dòng chữ anh viết cho mình:

"Tôi hy vọng cô luôn khỏe mạnh, bình an, hạnh phúc. — —Tô Nam."

Hóa ra bác sĩ Tô tên là Tô Nam.

Những ngón tay của Hình Tín Hàm nhẹ nhàng xoa xoa nét chữ đẹp đẽ của anh vài lần, thầm lặp lại tên anh trong lòng.

Tô Nam.

Sau khi ăn sáng xong, Kỳ Kỳ quay về phòng bệnh, cô nàng thấy Hình Tín Hàm đang nhìn chằm chằm vào tấm ảnh trên tay, nghe thấy tiếng mở cửa, Hình Tín Hàm vội cất tấm ảnh đi, giấu dưới gối.

Kỳ Kỳ vừa đi vào đã ân cần hỏi han cô:

"Chị Hàm, bây giờ chị thấy thế nào rồi? Có đói không ạ?"

Hình Tín Hàm mỉm cười, Chị thấy khá tốt.

Kỳ Kỳ lại hỏi,

"Chị đã xì hơi chưa ạ?"

Hình Tín Hàm lắc đầu…

"Khi nào chị xì hơi thì nhớ nói cho em biết, em sẽ đi mua đồ ăn cho chị."

Hình Tín Hàm bất đắc dĩ nói:

"Được rồi, chị biết rồi."

Vốn dĩ Tô Nam có thể nghỉ ngơi sau khi trực ca đêm, nhưng vì Hình Tín Hàm đang ở bệnh viện nên Tô Nam từ bỏ thời gian nghỉ ngơi, ngày hôm sau vẫn tiếp tục làm việc tại khoa cấp cứu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!