Chương 1: Hồi ức vĩnh cửu 01

Editor: Saki | Beta

-er: Kỳ Giản Niệm

"Cắt– –" Đạo diễn lớn tiếng nói: "Được rồi, qua."

"Mọi người vất vả rồi, bây giờ ăn trưa trước đã rồi lại quay tiếp."

Trợ lý Kỳ Kỳ lập tức chạy đến giúp Hình Tín Hàm xách váy cưới, cùng cô đến phòng thay đồ để cởi váy ra, sau đó Hình Tín Hàm trực tiếp thay trang phục cho cảnh quay buổi chiều.

Hình Tín Hàm đang tháo trang sức thì Kỳ Kỳ mang cơm của đoàn phim đi tới bên cạnh, nói với cô, "Chị Hàm, em mang cơm đến cho chị đây, chị có cần gì nữa không ạ?"

Lúc nãy Hình Tín Hàm đứng dưới nắng rất lâu, hai má đỏ ửng, hơi nóng trên người vẫn chưa tản đi hết, lúc này cô không muốn ăn gì cả, chỉ muốn uống chút gì đó lành lạnh cho bớt nóng nên nói với Kỳ Kỳ, "Chị muốn uống cà phê lạnh."

Cô gái nhỏ lập tức đồng ý: "Được ạ, để em đi mua."

"Chị còn muốn ăn kem nữa!" Hình Tín Hàm lại nói: "Em mua nhiều cà phê một chút nhé, chị muốn mời cả đoàn."

Kỳ Kỳ: "Vâng ạ."

Sau đó cô nàng vội vàng chạy ra ngoài.

Hình Tín Hàm ở phía sau dặn dò: "Nhớ nhờ nhân viên cửa hàng mang về đây cùng em, đừng có cậy mạnh mà xách đồ một mình đấy."

"Em biết rồi ạ." Giọng nói lanh lảnh vẫn vang lên trong phòng thay đồ, nhưng bóng dáng nhỏ bé đã biến mất từ lâu.

Hình Tín Hàm nhếch môi cười, tiếp tục tháo trang sức.

Khi đồng nghiệp của cô – Diệp Trường Xuyên bước vào, Hình Tín Hàm đang nhắm mắt tựa vào lưng ghế, ôm một chiếc quạt mini trong lòng.

Diệp Trường Xuyên ngồi xuống bên cạnh, thấy Hình Tín Hàm vẫn chưa động vào bữa trưa, anh định đứng dậy định rời đi thì cô lại mở mắt ra.

Cô vén tóc, ngồi thẳng dậy, nhìn thấy cuốn kịch bản trong tay Diệp Trường Xuyên, khóe môi cô cong lên thành hình vòng cung, mỉm cười với anh, "Anh đến tìm tôi khớp thoại à?"

Diệp Trường Xuyên nhướng mày, nói thật, "Vốn định vậy, nhưng mà bây giờ…" Anh đứng dậy định ra ngoài: "Cô ăn cơm trước đi, khi nào ăn xong chúng ta khớp thoại sau."

Hình Tín Hàm đặt chiếc quạt mini xuống, cầm lấy kịch bản của mình, mở ra, nói: "Không sao, tôi không đói, nếu không thì tôi đã ăn lâu rồi."

"Tới đây đi." Hình Tín Hàm ngước mắt lên, nói với Diệp Trường Xuyên.

Diệp Trường Xuyên lại ngồi xuống, bắt đầu khớp thoại với Hình Tín Hàm cho cảnh quay cuối cùng của buổi chiều.

Nhân viên của đoàn làm phim cứ người đến người đi, nhưng dường như có gì đó ngăn cách Hình Tín Hàm và Diệp Trường Xuyên với mọi tiếng ồn xung quanh, cả hai nghiêm túc khớp thoại với nhau.

Hai người vừa tập luyện xong lần thứ nhất thì đúng lúc Kỳ Kỳ mua cà phê và kem về, cô nàng vui vẻ nói với mọi người: "Mọi người qua đây uống cà phê nha. Chị Hàm mời mọi người đó ạ."

Sau đó cô nàng lấy cà phê và kem đã mua đưa cho Hình Tín Hàm: "Chị Hàm, em mua vị matcha chị thích nhất nè."

"Em đúng là tri kỷ của chị." Hình Tín Hàm vui vẻ bóc vỏ kem ra ăn, Kỳ Kỳ nhanh chóng mang một ly cà phê khác đến, si mê nói với Diệp Trường Xuyên: "Anh Xuyên uống cà phê đi! Ly này không có nhiều đường đâu ạ."

Diệp Trường Xuyên nhận lấy cà phê, mỉm cười dịu dàng với cô nàng, nói: "Cảm ơn em."

Kỳ Kỳ đỏ mặt, hơi xấu hổ, xua tay liên tục: "Anh không cần cảm ơn đâu, không cần cảm ơn đâu ạ." Sau đó lập tức chạy đi.

Diệp Trường Xuyên nhìn cô nàng chạy đi, khóe miệng hơi nhếch lên.

Hình Tín Hàm đang vui vẻ ăn kem, nhớ tới lát nữa sẽ quay cảnh nam nữ chính già đi, sau đó nữ chính qua đời, cô bật cười: "Lát nữa có thể chiêm ngưỡng tạo hình về già của ảnh đế Diệp rồi, chắc sẽ mãn nhãn lắm."

Diệp Trường Xuyên: "… Cô cũng thế mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!