Chương 49: (Vô Đề)

Ân Tiểu Mỹ luống cuống, vuốt ve dây chuyền trên cổ, nhỏ giọng hỏi: "Chuyện đó, Tần Ngọc Khiết không có quấy rầy anh nữa chứ?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh cười nói: "Ừ, làm phiền em thế giới của anh đã yên tĩnh."

Cô nuốt nước miếng một cái, bất an hỏi: "Vậy em... Có phải là... Không cần tiếp tục giả bộ làm bạn gái của anh nữa, đúng không?"

Vẻ mặt Ân Triết Phi khẽ biến nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như cũ: "Sao vậy? Anh mang đến phiền phức cho em sao?"

Cô phản xạ có điều kiện gật đầu, cô quả thật bị quấy nhiễu sắp chết rồi!

Tựa như bị tạt gáo nước lạnh, Ân Triết Phi nghĩ tới tin đồn gần đây...

Nam diễn viên trẻ cũng xấp xỉ tuổi của cô, hai người tình đầu ý hợp, hơn nữa gần đây lúc nói chuyện điện thoại và wechat rõ ràng cô rất qua loa và có sự trốn tránh... Anh trước đó đã xây dựng tốt tường rào "Không ghen tị" nhưng trong nháy mắt này đã ầm ầm sụp đổ, chẳng những anh ghen tị mà còn ghen tị đến phát điên! Cho nên anh nhanh chóng xử lý xong công việc trong tay, nói muốn trở về nước trước là vì anh muốn phòng ngừa nội bộ mâu thuẫn...

Kết quả thật đúng là bốc hỏa...

Ân Tiểu Mỹ tiếp tục nói: "Nếu như... Nếu như Tần Ngọc khiết đã không còn quấy rầy anh, chúng ta có... có... Cần suy nghĩ... Ngừng việc giả làm bạn trai, bạn gái..." 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nếu như còn tiếp tục làm bạn trai, bạn gái, có thể em sẽ thật sự có ý nghĩ không an phận với anh...

Mặt Ân Triết Phi hoàn toàn rét lạnh, anh trầm giọng hỏi: "Là định chuẩn bị tìm bạn trai sao?"

"Không phải..."

"Có người thích rồi?"

Ân Tiểu Mỹ lập tức nghẹn lời, cô nên trả lời như thế nào, cô không thể nói cô thích anh...

Ân Triết Phi lại coi sự trầm mặc của cô là cam chịu...

Anh khẽ nghiến răng, thấp giọng hỏi: "Là ai?"

"Không thể nói..."

"Có cái gì không thể nói, anh thay em giữ bí mật."

Đột nhiên Ân Tiểu Mỹ có chút muốn khóc, vành mắt cô đỏ hoe, nói: "Nói ra thì tiêu..." Ngay cả anh em cũng không làm được...

Lúc Ân Triết Phi mới gặp cô, trong lòng có bao nhiêu vui mừng thì lúc này có bấy nhiêu khó chịu, anh không muốn bức ép cô, càng không muốn nhìn thấy dáng vẻ uất ức của cô thế này nhưng trong lòng anh lại tràn đầy cảm giác bị vứt bỏ và không cam lòng.

Anh chưa từng ăn nói khép nép như lúc này, khẩn cầu cô: "Nễ tình món quà mà nói cho anh biết." Như vậy anh mới có thể chết tâm.

Cô vẫn lắc đầu như cũ.

Anh chợt nở nụ cười, tự giễu nói: "Anh đúng là đáng đời..."

Ân Tiểu Mỹ sửng sốt hỏi: "Cái gì đáng đời?"

Anh đã chìm trong vô vàn tự trách, nếu như ban đầu không cùng cô ầm ĩ đến độ như vậy thì có phải hôm nay Tiểu Mỹ cũng sẽ không bài xích đối với anh như thế hay không? Có phải ấn tượng của cô dành cho anh vĩnh viễn không cách nào thay đổi, có phải là anh vĩnh viễn cũng chỉ có thể là người anh trai đáng ghét hay không?

Lúc còn trẻ khốn kiếp, giờ đây muốn anh gánh lấy sự đau lòng này, dùng nó để đáp trả lại cho anh, đây không phải là đáng đời sao? 

Nhưng tận đáy lòng lại có một giọng nói, ít nhất phải để cho cô biết, nếu cô vì vậy mà cảm thấy ghê tởm thì cùng lắm sẽ không để cho cô gặp mình nữa...

Anh biết rõ giờ đây tình cảm của anh đã khiến anh không cách nào làm bộ như không có chuyện gì xảy ra...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!