Chương 28: (Vô Đề)

Sau khi phỏng vấn kết thúc Ân Tiểu Mỹ mệt mỏi đến mức từ xương sống đến thắt lưng đều đau, chân giẫm lên giày cao gót cũng giống như là giẫm lên lưỡi dao! Shawn vì tranh thủ cho cô thời gian nghỉ ngơi, vội vàng tiễn ký giả rời đi thuận tiện kiểm tra tài liệu phỏng vấn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ân Tiểu Mỹ nằm úp sấp trên ghế salon ở phòng họp, tựa như đã chết không chút động đậy.

Đã đến giờ dùng cơm tối, hai ngày trước vì để chuẩn bị cho việc xuất hiện trước ống kính, mà cô chỉ dám uống nước với ăn rau luộc hoặc là nhịn ăn, mới vừa rồi bình sữa chua kia coi như là bổ sung cho bữa ăn, hiện tại cô đói bụng muốn chết.

"Mệt mỏi?" Ân Triết Phi đi đến bên ghế salon ngồi xuống.

"Thắt lưng và chân như muốn gãy... Chân đau ... Hơn nữa tôi cũng điều chỉnh lệch múi giờ rất chậm, hiện tại không mở mắt ra nổi..."

"Vẫn yếu ớt như vậy." Anh chê cười.

Ân Tiểu Mỹ đang trong cơn buồn ngủ mông lung, nghe đến đây ngay lập tức như sống lại, đang định đáp trả nhưng đột nhiên cảm thấy có một đôi bàn tay ấm áp, áp vào bên hông cô, dùng lực đạo vừa phải xoa bóp cho cô.

Cô có chút thất thần, nghiêng đầu sang nhìn anh đầy nghi hoặc.

"Thoải mái hơn không?" Giọng nói của anh rất dịu dàng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trong phòng họp không mở đèn, chỉ có ánh đèn bên ngoài khu làm việc hắt vào, tia sáng bao quanh người anh.

Ồ! Đột nhiên cô phát hiện Ân Triết Phi mặc tây trang rất đẹp trai!

Hầu kết nhô ra nơi chiếc cổ thon dài, lui xuống dưới là cổ áo mở rộng, lộ ra một mảng da thịt, mái tóc luôn rối tung hôm nay đã theo nếp, dáng vẻ của anh thế này đích thực giống như một quý công tử phong lưu...

Cô cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trong lòng thấy có chút kì lạ, không biết là tư vị gì, không khỏi cất tiếng hỏi: "Anh cố ý mặc thế này là cho Shawn xem?"

Khó trách Shawn nói, có thể anh sẽ không chịu nổi, lúc bình thường Ân Triết Phi đã có rất nhiều con gái theo đuổi, ca tụng, huống hồ là lúc anh chịu nghiêm túc ăn mặc thế này, ai còn có thể chịu nổi đây? Chỉ có thể là nam nữ đều ăn... 

"Cho Shawn nhìn?" Tại sao anh phải cho con gà tây kia nhìn...

Cô híp mắt nhìn anh một lát, đột nhiên nhỏ giọng gọi anh một tiếng: "Anh trai..."

Vẻ mặt anh cứng đờ.

"Tiểu Mỹ, không nên gọi anh là anh trai." Anh nghiêm túc nói: "Anh không phải là anh của em."

Ân Tiểu Mỹ nghe vậy ưu thương thở dài, tựa như giận dỗi nói: "Tôi cũng không muốn anh làm anh trai tôi!" Cô nói xong câu đó tự nhiên lại thấy anh cười!

Anh thật sự rất ghét cô mà, sao tự nhiên lại cười vui vẻ như vậy...

Nhưng mà lúc này anh lại đối tốt với cô đến thế...

Ân Triết Phi cởi áo khoác tây trang ra, khoác lên người cô nói: "Em nghỉ một lát đi, để anh sắp xếp lại việc trong tay, thông báo một chút rồi đưa em về."

"Ừm..." Cô bị bao trùm trong mùi hương cơ thể anh, từ mùi nước hoa, mùi bột giặt thêm cả hơi thở thuộc về anh quyện vào một chỗ, làm cho cô giống như đang nằm trong vòng tay anh, vừa ấm áp vừa mỏi mệt.

Khiến cho cô không khỏi yêu thích cái hương vị này, thấy ngửi thế nào cũng không đủ!

Lúc này Shawn liên tiếp gửi hơn mười tấm hình tới điện thoại của cô, rung rung rồi ong ong vang lên.

Cô cầm lên xem thì ra là hình hôm nay đi thăm viện nghiên cứu Thiên Tế.

Ngay sau đó Shawn gửi một câu tới: "Sweetheart nên buôn bán rồi! Chọn mấy tấm đăng Weibo đi!"

Cái từ "Buôn bán" này anh mới học được, hôm nay đã được sử dụng ngay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!