Sáng hôm sau mới bốn giờ Ân Tiểu Mỹ đã thức giấc, cô nằm ở trên giường kì kéo thêm nửa tiếng nhưng không khơi dậy nổi một chút buồn ngủ, hai con mắt trừng to.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Aiz cô ghét nhất lệch giờ!
Cô mang đôi dép con thỏ đi xuống lầu, chui vào phòng bếp muốn tìm đồ ăn, tìm một hồi cô cảm thấy có chút không đúng, mới vừa quay đầu lại cô hét một tiếng thật to: "A ——"
Ân Triết Phi đang đứng ở sau lưng cô!
"La cái rắm." Vẻ mặt Ân Triết Phi lạnh lùng, cánh tay dài lướt qua đỉnh đầu cô lấy bình sữa tươi.
"Ân Triết Phi anh là quỷ sao, đi bộ không phát ra một chút âm thanh!"
Anh không có để ý đến cô, yết hầu chuyển động, bắt đầu uống sữa tươi.
Ân Tiểu Mỹ nóng nảy nói: "Còn một chai cuối cùng anh đừng uống hết! Chừa cho tôi một ít!"
Tựa hồ là cố ý muốn chọc giận cô, anh uống cạn sạch, uống xong anh còn cố ý liếm liếm miệng nói: "Ừ, rất ngon."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đoạt lấy cái bình nhìn vào trong, quả nhiên một giọt cũng không còn! Cô nhẫn nhịn không phát tác, phẫn hận nói: "Anh thật sự rất ngây thơ anh biết không?"
"Vậy sao? Ngây thơ tốt ngây thơ có thể chọc cô tức chết." Anh chuẩn xác quăng bình sữa tươi vào thùng rác trong phòng bếp, khoát tay nói: "Đi đây đi làm."
"Tôi sẽ gọi điện ngay cho ba gọi điện thoại ngay! Tôi không nên ở cùng một mái nhà với anh! Tôi hối hận rồi! Cùng anh hít thở chung một bầu không khí tôi không chịu nổi!" Cô thét chói tai.
"Thật tốt quá!" Ân Triết Phi đi ngược trở về, vỗ tay nói: "Đi nhanh lên đi mau một chút, hôm nay tôi tan làm trở về ngàn vạn lần đừng để cho tôi nhìn thấy cô."
Ân Tiểu Mỹ bị anh chọc giận đến mức phình bụng như con ễnh ương!
Cô có muốn đi thì trước đó cũng phải trả thù tên đầu heo này!
Vậy mà chiều hôm đó Ân Triết Phi trực tiếp ở luôn tại trong công ty, không xuất đầu lộ diện.
Nền tảng vận hành và bảo trì của công ty gặp vấn đề, mọi người thất thủ vô sách, anh ở luôn trong công ty điều chỉnh đến chạng vạng ngày hôm sau, cuối cùng mới khôi phục được bình thường.
Mọi người trong viện nghiên cứu đều mệt mỏi tản đi, còn anh lại phát tác chứng cưỡng chế ở lại nhìn thêm mấy lần, chờ anh ngẩng đầu nhìn lên đã là 9 giờ tối.
Anh thở dài một hơi lúc này mới nhớ tới phải ăn cơm tối, dạ dày đã đói đến phát đau.
Đầu bếp trong phòng ăn tư nhân đã tan việc, do dự một chút anh quyết định về nhà một chuyến, anh ăn không quen đồ ăn bên ngoài bán.
Nghĩ thì rất tốt đẹp nhưng anh vừa đặt chân vào cửa nhà thì mệt mỏi ùa đến, mệt không chịu nổi cũng không có sức đi tìm thức ăn gì nữa ngược lại đặt mông ngồi trên ghế salon.
Mệt mỏi phải đến mức ngay cả sức mở đèn cũng không có, chỉ cảm thấy buồn ngủ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, anh tự giễu nghĩ: "Công việc so với tiểu quỷ chết tiệt đó cái nào so ra càng làm cho anh sứt đầu bể trán hơn?"
Hình như là ngang tài ngang sức...
Trong bóng tối thời gian từng giây từng phút trôi qua, anh chìm trong bóng tối cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, bản thân đang dần chìm vào giấc ngủ...
Lúc này, cửa phòng lầu hai đột nhiên mở ra, ánh sáng chói mắt phát tán ra ngoài theo cánh cửa mở ra, anh nhướng mày mở mắt.
Trong nháy mắt vẻ mặt của anh xuất hiện vẻ trì trệ, ngây ngốc!!!
Ân Tiểu Mỹ từ trong phòng bước ra, trên người chỉ mặc bộ đồ lót báo vằn màu sắc rực rỡ, hiển nhiên cho là trong nhà chỉ có mình cô! Tóc của cô tùy ý vấn trên đầu, tạo thành một nụ hoa nhỏ, lộ ra cần cổ duyên dáng, trên tai đeo tai nghe chụp tai, bên trong truyền ra giai điệu rock and roll.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!