Chương 23: (Vô Đề)

"Hả? Ừ... Đang ngủ trên lầu." Anh chột dạ lên tiếng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Thế thật tốt quá, cuối cùng anh em hai đứa cũng gặp nhau, cháu không biết mấy năm nay Tiểu Mỹ về nước không gặp được cháu có bao nhiêu thất vọng đâu." A Xuân cảm động muốn chết nói: "Cháu đó lòng dạ sắt đá, cho tới bây giờ đối xử với Tiểu Mỹ đều như người ba hung dữ, cũng may Tiểu Mỹ là một đứa bé ngoan không ghi hận cháu."

Ân Tiểu Mỹ còn muốn ghi hận anh? Cô lấy đâu ra mặt mũi?

"Cháu gặp Tiểu Mỹ có vui không?" A Xuân không yên tâm hỏi: "Không còn giống như khi còn bé vừa gặp nhau là cãi vã nữa chứ?"

"Dì Xuân, giờ cháu đã bao lớn, làm gì còn nháo loạn với Tiểu Mỹ nữa."

Nhưng thật ra thì có náo loạn...

"À à, vậy thì tốt, một lát nữa đồ ăn sẽ nấu xong, hôm nay dì nấu mấy món ngon sở trường cho mấy đứa ăn! Ôi hôm nay dì thật sự thấy rất vui!" 

A Xuân vào phòng bếp, chỉ còn lại mình Ân Triết Phi đứng nơi cửa, vừa ngẩng đầu liền thấy cửa kiếng ở phòng bếp phản chiếu khuôn mặt của mình đỏ như con cua hấp!

Anh hoảng hốt trừng to mắt, trong lòng không ngừng tự mắng chửi mình, Ân Triết Phi mày đúng là điên!

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

~

Đến bữa tối, Trương Hướng Nhất vì muốn lấy lòng người đẹp mà trong thời gian ngắn nhất, mua một đống hoa hồng! A Xuân không chỉ nấu một bàn lớn thức ăn ngon bày ra... mà còn mang tới hai cây nến rất đủ cách thức tiêu chuẩn, đầy phong tình! Vô cùng long trọng!

Diêu Phi với Trương Thần Hi tới rất sớm, Diêu Phi nhìn thấy Ân Triết Phi ở nhà liền vui vẻ nói: "Hôm nay A Phi về thật sớm Tiểu Mỹ đâu rồi? Cháu đã gặp con bé chưa? Hai đứa đã tròn mười năm không gặp!"

Ân Triết Phi thản nhiên gật đầu đáp: "Dạ đã gặp rồi em ấy thay đổi rất nhiều."

Lúc Ân Triết Phi còn đi học, wechat vẫn chưa phát triển, anh lại không thích xã giao, vậy nên hình của Ân Tiểu Mỹ anh chỉ thấy qua vài tấm. Sau đó đi MIT học thạc sĩ và tiến sĩ, anh liều mạng viết luận văn mệt mỏi đến mức cơ hồ muốn hộc máu, liên lạc với ba mẹ cũng ít đi càng đừng nói đến việc đi chú ý đến Ân Tiểu Mỹ.

Hiện tại anh thấy rất hối hận, nếu như sớm gặp thì có phải sẽ không giống như hôm nay vừa thấy cô sẽ thất thần hay không?

"Dì Diêu! Chú Trương!" Ân Tiểu Mỹ đã dậy, lúc từ trên lầu chạy xuống cô đã thay một bộ váy liền thân bằng tơ tằm màu hồng, một mái tóc xoăn cột thành đuôi ngựa.

Diêu Phi cười nói: "Ôi chao! Hiện giờ Tiểu Mỹ thật đúng là đại minh tinh! Xinh quá! Mẹ con đâu?"

"Tạm thời mẹ còn có chút việc, tháng sau mới có thể trở về."

"Ôi, không sao lần này con trở về ở lại thời gian dài, chúng ta có nhiều cơ hội họp mặt đông đủ!"

Lúc này Ân Nhược Tức với ông Trương cũng về đến nhà, mấy vị trưởng bối đều vây quanh Ân Tiểu Mỹ tạo thành một vòng tròn, ân cần hỏi han.

Mọi người ở bên đây trò chuyện rôm rả, còn Ân Triết Phi lại đi tới bên cạnh Trương Hướng Nhất nhìn bó hoa hồng trong ngực bạn tốt, lại nhìn bộ tây trang màu hồng, anh thở dài nói: "Trương Hướng Nhất cậu có thể đừng khoa trương như vậy được không?"

"Mình muốn tặng cho Tiểu Mỹ!" Trương Hướng Nhất si mê nhìn Ân Tiểu Mỹ còn dùng bàn tay vuốt lại mái tóc xịt keo của mình.

Ân Triết Phi lạnh lùng nhắc nhở Trương Hướng Nhất: "Cậu đừng quên trước đây em ấy đối xử với cậu thế nào?"

"A Phi, cậu đối với đối thủ cạnh tranh còn rộng lượng đến vậy, sao đối với Tiểu Mỹ lại quá mức để ý thế kia? Đây đều đã là chuyện của thật lâu trước kia và hiện tại mọi người đều đã là người trưởng thành." Anh nghiêm trang ngụy tạo cho bản thân.

Ân Triết Phi trơ mắt nhìn bạn tốt trình diễn cho anh thấy cái gì gọi là thấy sắc vong ân.

Trương Hướng Nhất lại nhìn về phía Tiểu Mỹ nói: "Bắt đầu từ hôm nay mình chính là fan trung thành của Tiểu Mỹ, hạnh phúc của em ấy là trách nhiệm của mình! Đây là giác ngộ làm fish! Cậu không hiểu đâu!"

"Fish?"

"Haiz, cậu có phải là anh trai Tiểu Mỹ không vậy, sao cái gì cũng không biết? Tên tiếng Anh của Tiểu Mỹ là Fiona người hâm mộ của cô ấy gọi là Fish, còn nhóm người hâm mộ gọi là bầy cá biết không? Cậu thật đúng là thất trách!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!