Điều làm Ân Tiểu Mỹ lấy làm kinh ngạc là vậy mà trường học lại tiếp thu ý kiến của bọn họ, hiệu trưởng đã biểu dương lớp họ với toàn trường. Cho rằng lớp họ có ý nghĩ tiến bộ, nói rất có lý, là một tiến bộ rất lớn trong công tác quản lý của nhà trường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rốt cuộc Tiểu Mỹ đã có thể thở phào một hơi, cô len lén nhìn cô Laura đứng ở phía trước, cô ấy giống như không có nghe thấy gì cả tựa như đang ngẩn ngơ đâu đó.
Thật là kỳ quái, thời điểm giải tán Tiểu Mỹ vẫn không thể hiểu nổi, không phải cô Laura có phản ứng chậm lụt chứ, chẳng lẽ cô ấy không vui sao?
Vậy mà rất nhanh sau đó cô liền quên mất chuyện này, bởi vì cô phải trở về với thực tế tàn khốc, chính tả môn ngữ văn của cô lại sai rất nhiều lỗi, Mao Thuỵ Anh muốn cô chép phạt từ sai 100 lần, chép xong mới cho phép về nhà.
Lúc này thân thể nhỏ nhắn của cô vùi lấp ở trong chỗ ngồi của Mao Thuỵ Anh, cột bốn cây bút lại thành một hàng, múa bút thành văn.
Cô Laura vội vã đi tới, vốn Tiểu Mỹ định chào hỏi với cô ấy một tiếng nhưng thấy dáng vẻ của cô ấy hình như đang rất tức giận, liền nuốt lại lời muốn nói.
Tiểu Mỹ cúi đầu, định tiếp tục chép phạt, ai ngờ lại thấy thầy Lý cũng đến, thầy ấy cũng không thấy cô, chỉ băng băng chạy theo cô Laura.
"Hủy Hủy, tại sao lại mất hứng vậy?" Khuôn mặt thầy Lý đỏ bừng, đứng ở bên cạnh chỗ ngồi cô Laura, vẻ mặt đó có chút mềm yếu, Ân Tiểu Mỹ ngẩn ngơ cô bị buộc phải xem phim Hàn phát sóng trực tiếp rồi. Cô núp ở trên ghế tránh cũng không phải mà không tránh cũng không phải, vẻ mặt rối rắm trong lòng còn có chút ít mong đợi.
"Lý Gia Tuấn, em nói với anh rồi hai chúng ta đã kết thúc." Laura cau mày đứng lên, không nhìn anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ồ? Đây là phim Hàn gì vậy, sao mới tới đây đã kết thúc rồi?
"Hủy Hủy." Lý Gia Tuấn không để ý đến sự phản đối của người đẹp, ôm cô vào trong lòng nói: "Anh sai rồi, sai lầm rồi, còn không được sao? Đừng nóng giận, đừng lúc nào cũng lôi chuyện chia tay ra nói!"
Gương mặt Tiểu Mỹ đỏ bừng, lấy điện thoại di động ra, cô cảm thấy với cái tình hình này thì cô cần phải báo cảnh sát.
Laura hết sức tức giận nói: "Vậy anh nói đi, tại sao lại nói như vậy? Làm cứ như là em giật dây bọn nhỏ đi làm cái chuyện áp phích kia vậy, em hiếm lạ cái danh hiệu giáo viên ưu tú rách nát đó sao? Bây giờ không phải đã chứng minh được rồi sao? Người ta là làm vì Mao Thuỵ Anh đấy! Anh còn có cái gì phản đối? Cành cao Lý Gia Tuấn anh đúng là càng ngày em càng trèo không tới!"
Ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào anh, giống như một con báo nhỏ nổi giận.
"Cái gì cành cao, em mới chính là cành cao, là anh trèo không tới mới đúng, vợ ơi tha thứ cho anh lần này đi..." Loại thời điểm này nói gì cũng không hữu hiệu bằng làm nũng! Chỉ có thể tội nghiệp cho Ân Tiểu Mỹ đang rình coi, không thể nào giải thích được, cô cảm thấy hình ảnh này đã bắt đầu trở thành hình ảnh thiếu nhi không nên xem.
"Vợ cái gì! Muốn chết sao?" Laura giằng co nhưng sức lực cũng không mạnh mẽ, cứng rắn nữa.
"Đương nhiên là vợ rồi, cả đời này của anh khẳng định chỉ có một mình em, hơn nữa mẹ anh cũng đã nói nếu anh dám tìm người khác bà sẽ chặt chân của anh, cho nên Hủy Hủy nhà ta chính là nữ vương, nữ vương cho anh hôn nhẹ đi." Anh hiểu rõ tính khí của bạn gái, càng lúc càng được voi đòi tiên.
Ân Tiểu Mỹ trừng to đôi mắt đầy ngây ngô, cô bắt đầu có cảm giác mình tốt nhất nên lên tiếng.
"Ít ở đây giả bộ đi, em nói cho anh biết, nếu sau này anh còn dám ở trước mặt em nói này nọ... Hừ..." Laura nắm lỗ tai anh, hung hăng ngắt nhéo.
Lý Gia Tuấn thầm thở phào, vội cố gắng không ngừng hùa theo: "Vâng, vâng, vâng, sau này sẽ không dám nữa, vậy nữ vương có cho anh hôn một cái không?"
Ân Tiểu Mỹ từ trong chỗ ngồi bò ra ngoài, rối rắm nói: "Tốt nhất là không cho..."
"A ——!" Hai giáo viên sợ hết hồn, căn bản không nghĩ tới đã trễ như vậy rồi mà trong phòng làm việc còn có người!
Gương mặt Laura tức thì đỏ lên, đẩy Lý Gia Tuấn ra, thét lên, chạy mất còn Lý Gia Tuấn cũng mặt đỏ tía tai, trời ạ! Tên tiểu quỷ này đã ở chỗ này ngây người bao lâu rồi!
"Tiểu Mỹ..." Anh mất tự nhiên gãi gãi đầu nói: "... Em ở đây..."
"Vẫn luôn ở đây!" Tiểu Mỹ cười khan nói: "Giáo viên ngữ văn phạt em chép phạt..."
"Ha ha... Là vậy à..." Lý Gia Tuấn ho khan một tiếng, không có nói tiếp.
Phảng phất như có một con quạ lớn từ đỉnh đầu hai người bay qua.
"Thầy ơi... Em cái gì cũng không có nhìn thấy..." Tiểu Mỹ tranh thủ khiến mình thoạt nhìn hết sức vô tội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!