Khi Thẩm Lệ Nghiêu quay lại, sắc mặt cậu ta xuất hiện vẻ lạnh lùng xưa nay chưa từng có.
Việt Đằng cùng phòng cậu ta đang lôi kéo Diệp Bách và hai người khác ăn thịt nướng trong phòng, nghe thấy tiếng mở cửa, mấy người ngẩng đầu lên, lập tức thấy Thẩm Lệ Nghiêu không nói tiếng nào mà đóng cửa lại, cởi áo khoác ra, đổi giày, bóng đen buông xuống trêи người khiến cậu ta hiện ra vẻ lặng ngắt như tờ.
Cậu ta không nói tiếng nào, đi vào toilet.
Những người khác trong phòng đều sững sờ, cuộc nói chuyện cũng không khỏi dừng đột ngột.
Vòi nước bị vặn ra, tiếng nước lạnh lẽo từ phòng tắm truyền đến.
Việt Đằng chú ý tới hộp bánh sinh nhật bên chân Thẩm Lệ Nghiêu đầu tiên —— hôm qua lúc Thẩm Lệ Nghiêu chọn bánh kem còn hỏi bọn họ, sau khi trưng cầu ý kiến của một đám người, Thẩm Lệ Nghiêu đã phân tích dữ liệu và cuối cùng lựa chọn kiểu dáng này.
Nhưng giờ hộp bánh vẫn cứng đờ ở đó, còn chưa cả mở ra.
Trừ cái này ra, hộp thủy tinh trong suốt ở bên cạnh đựng đầy những huy chương vàng với dây đeo màu xanh đỏ tựa như bộ sưu tập tem từ nhỏ đến lớn của Thẩm Lệ Nghiêu, cũng không được lấy ra.
Bầu không khí im lặng trong năm phút.
Sau khi dần phản ứng lại những gì đã xảy ra.
Mấy người trong phòng đều vô cùng khϊế͙p͙ sợ, cằm cũng sắp rơi xuống đất rồi.
Việt Đằng che miệng nói nhỏ: "Nghiêu Thần bị từ chối hả? Sao có thể? Hay là trêи đường cậu ấy có việc nên không đi tìm Triệu Minh Khê?"
Diệp Bách vội vàng dùng khuỷu tay đẩy cậu một cái: "Nhỏ tiếng chút!"
Tâm trạng Thẩm Lệ Nghiêu hiển nhiên rất thấp, sắc mặt thậm chí có thể gọi là tối tăm.
Nhìn phản ứng này, có vẻ đúng là bị Triệu Minh Khê từ chối rồi.
Mấy người trố mắt nhìn nhau, hoàn toàn không thể tin được, chỉ cảm thấy chuyện này có thể liệt vào danh sách chuyện khó tin nhất năm nay.
Diệp Bách hoàn toàn không ngờ rằng dự đoán của mình lại sai lầm, không ai có thể ngờ được thay đổi này! Thẩm Lệ Nghiêu bị Triệu Minh Khê đột nhiên buông bỏ cũng thôi đi, thế nhưng khi quyết định chủ động tới gần cô, còn bị cô từ chối liên tục?!
Diệp Bách khẩn trương nuốt nước miếng, vội vàng lau tay, đứng dậy và đi vào phòng tắm.
"Có phải đã xảy ra chuyện gì không, không gặp được Triệu Minh Khê hay là……"
"Gặp rồi.
"Giọng Thẩm Lệ Nghiêu trầm khàn, hai tay cậu chống lên bồn rửa tay, ngẩng đầu nhìn mình trong gương, trêи cằm còn vương bọt nước. Không có gì để phủ nhận. Lòng tự trọng đã sớm bị đánh nát lúc Triệu Minh Khê kéo Phó Dương Hi đi. Ánh mắt Thẩm Lệ Nghiêu thậm chí còn mang chút mờ mịt. …… Diệp Bách sửng sốt, cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt như hoàn toàn mất khống chế và có phần tỉnh ngộ của Thẩm Lệ Nghiêu. Diệp Bách lập tức nôn nóng:"Thế sao lại như vậy?
Có phải có hiểu lầm gì không? Cậu cũng chủ động vậy rồi, chẳng lẽ Triệu Minh Khê vẫn tức giận sao? Thế này là phản khoa học đó!"
Diệp Bách liếc mắt nhìn những thứ trêи mặt đất bị mang về nguyên si, phân tích: "Nhóm Khổng Giai Trạch cũng tập huấn ở ngay khách sạn bên cạnh, có phải hôm qua Khổng Giai Trạch tới tìm bọn mình, tuy cậu không ra ngoài gặp Khổng Giai Trạch nhưng vẫn bị Triệu Minh Khê hiểu lầm —— cậu ấy ghen?!"
Việt Đằng và hai người khác trong đội cũng đi tới, không nhịn được nói: "Đúng đấy, nhất định là có nguyên nhân chứ?"
Mấy người mồm năm miệng mười nghĩ cách cho Thẩm Lệ Nghiêu.
"Nghiêu Thần, lúc Triệu Minh Khê từ chối cậu đã nói như thế nào, cậu ấy nói thẳng là không cần quà của cậu sao?"
"Tâm tư con gái thật khó đoán! Sao mới tháng trước còn ngày nào cũng xoay quanh chúng ta, giờ lại chạy mất hút rồi."
"Hay là tớ gọi điện hỏi chị tớ xem rốt cuộc chuyện này là như thế nào, tóm lại Triệu Minh Khê đang suy nghĩ cái gì nhỉ?"
Vốn đầu Thẩm Lệ đang kêu ong ong, giờ lại bị làm ồn đến mức máu dồn lên não, cậu ta gần như không kiềm chế được vẻ bình tình của mình.
"Im hết đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!