Chương 20: (Vô Đề)

Edit: Pinkie

Không tới một ngày, chuyện này đã lan truyền ra ngoài, nói lớp quốc tế có một bạn nữ rất xinh đẹp.

Không biết là ai đã chụp lén một bức ảnh Triệu Minh Khê đứng ở cửa phòng học sáng nay, thay thế cho ảnh đại diện đeo khẩu trang trong cuộc bình chọn hoa khôi của trường.

Thế là những người mến mộ đều vào diễn đàn xem.

Rất nhiều người lập tức sinh hoài nghi: "Cái này ảnh chụp là p(1) sao? Làm sao tớ chưa từng gặp đại mỹ nữ này ở trong trường học?

"(1) p chắc là từ viết tắt của photoshop (Minh đoán vậy hihi). Còn có người có lý có lẽ phân tích:"Cậu nhìn đằng sau kìa, khung cửa phòng đều bị p làm cho sai lệch, cái này quá mức tuyệt đẹp, người bình thường nào lại có ngũ quan hoàn mỹ như thế, thế này còn cần đọc sách làm gì nữa, đi làm minh tinh đi."

"Đúng nha, nếu thật có bộ dạng như thế này, thì đã sớm nổi tiếng ở trường chúng ta, thậm chí ở các trường khác nữa, làm sao mà đến bây giờ mới bùng nổ cơ chứ?

"Những lời như thế này nhiều vô số kể. Những người chưa từng nhìn thấy thì vẫn giữ thái độ hoài nghi, còn những người đã từng gặp Minh Khê vào buổi sáng thì khi lên diễn đàn lập tức"Ah ah ahhhhh!

Thật sự rất xinh đẹp!".

Nhưng cho dù như vậy, lượng bình chọn trên trang bình chọn của Triệu Minh Khê không có cách nào khống chế được, tăng vọt như tên lửa, trước đó là 2.900 phiếu đã biến thành hơn 3.100 phiếu.

Ngày hôm nay còn chưa tan học, độ nổi tiếng của ba chữ Triệu Minh Khê đã nhanh chóng vượt qua Triệu Viên.

Ngạc Tiểu Hạ ghé mặt trên bàn, có một loại cảm giác mình bị lột trần và bị hành quyết công khai, cả ngày hôm nay cô không dám nhìn lên chứ đừng nói đến việc nghe cô giáo giảng cái gì.

Ngược lại, lớp nâng cao không có ai cố ý tới trước mặt cô ấy để chế giễu, nhiều lắm thì chỉ có mấy bạn nữ không thân bàn luận khe khẽ mà thôi. 

Nhưng Ngạc Tiểu Hạ vẫn vô cùng mẫn cảm, người khác nói chút gì, cô đều cảm giác là đang nghị luận chuyện sáng nay, cảm giác là đang chê cười cô.

Sau khi tan học, một số bạn học bình thường chơi thân nhất với cô tới an ủi, vỗ vỗ cánh tay cô:

"Không sao, chuyện này vài ngày nữa sẽ qua thôi, cũng không phải là chuyện lớn gì, nhiều lắm thì cậu chỉ có chút ghen ghét với cậu ta mà thôi. Tâm tư của cô gái nhỏ thì tất cả mọi người đều có, đều có thể lý giải được."

Ngạc Tiểu Hạ nghe được lời an ủi, thì sắp khóc thành tiếng, ngẩng đầu khỏi vòng tay,

"Nói thì nói như vậy, nhưng tại sao lại trách tớ? Triệu Minh Khê đeo khẩu trang cả ngày, ai biết cậu ta lớn lên xinh đẹp như vậy? Muốn trách thì trách cậu ta làm cho người ta sinh ra hiểu lầm chứ?!"

Hai bạn nữ đang làm bài tập ở đằng sau nghe như vậy, thì liếc nhau, đều cảm thấy Ngạc Tiểu Hạ thật sự không biết xấu hổ, thời điểm này còn hung hăng càn quấy.

Nhưng mà mỗi lớp học đều có một nhóm bạn nữ không dễ chọc, ngoại trừ Triệu Viên xinh đẹp nhất, không ai bàn cãi thì Ngạc Tiểu Hạ chính là nhân vật trung tâm của nhóm đó.

Những người khác như các cô không cần thiết đi trêu chọc Ngạc Tiểu Hạ.

Thế là các cô ấy lại vùi đầu tiếp tục làm bài tập, làm như không nghe thấy chuyện gì.

Trong lòng Miêu Nhiên cũng cảm thấy da mặt Ngạc Tiểu Hạ hơi dày khi nói những lời này, nhưng mà cô ấy không nói ra mà tiếp tục an ủi: "Ừ, đổi lại là tớ, tớ cũng cho rằng sau khi bị thương thì gương mặt cậu ta rất xấu xí, không dám gặp người."

Ngạc Tiểu Hạ lau nước mắt: "Tớ cảm giác mình như đang làm chuyện tiếu lâm."

"Không sao đâu.

"Miêu Nhiên tiếp tục nhẫn nại an ủi cậu ấy. Lúc này, tâm trạng của Ngạc Tiểu Hạ mới tốt hơn một chút, có thể tỉnh táo để suy nghĩ vấn đề. Tâm tình cô phức tạp nhìn Triệu Viên ngồi ở hàng thứ nhất cách đó không xa, hạ giọng nói với Miêu Nhiên:"Nhưng mà tớ không nghĩ tới, Triệu Viên luôn được chúng ta bưng bít mà tại thời điểm mấu chốt lại bỏ đá xuống giếng với tớ, cậu ấy hoàn toàn không xem tớ là bạn bè."

"Ừ……

"Miêu Nhiên không biết nên hay không nên tiếp câu nói này, tình bạn của Ngạc Tiểu Hạ và Triệu Viên có vết rạn nứt, nếu cô nói tiếp thì coi như đã đắc tội với Triệu Viên. Đúng lúc Bồ Sương, bạn chơi thân với Triệu Viên, vừa bôi thuốc cho bạn trai của cậu ấy xong, đang từ lối nhỏ ở đằng sau đi tới, trùng hợp nghe được câu nói này, lập tức nâng cốc nước đặt xuống bàn của Ngạc Tiểu Hạ."Ngạc Tiểu Hạ, cậu còn muốn giữ chút mặt mũi không đó, là chính cậu "tình bạn plastic

"trước, làm hại Viên Viên bị dị ứng! Tớ nói vì sao mấy ngày nay Viên Viên không muốn nói chuyện với cậu, thì ra là vì phát sinh chuyện này. Nếu không phải hôm nay cậu xấu hổ, mất hết mặt mũi, muốn kéo Viên Viên xuống nước, Viên Viên sẽ còn tiếp tục tốt bụng giấu diếm cho cậu, tớ phải yêu thương cậu ấy —— Cậu ấy là một người bạn chí cốt, cậu còn muốn cậu ấy như thế nào nữa?!"

"Triệu Viên không có vấn đề sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!