Edit: Pinkie
Triệu Vũ Ninh hoàn toàn luống cuống: "Sao, làm sao bây giờ?"
Anh cả đến đây cũng vô ích, chị Minh Khê lại ném tất cả ảnh chụp đi.
"Minh Khê bảo em chuyển lời gì?
"Triệu Trạm Hoài hỏi. Triệu Vũ Ninh nhìn sắc mặt tái nhợt của Triệu Trạm Hoài, cũng không dám không nói, không thể làm gì khác hơn là lặp lại từ đầu đến cuối một lần. Sau khi nhắc lại, trong lòng cậu càng thêm hoảng hốt:"Anh cả, chị nói muốn hoàn toàn cắt đứt quan hệ, anh nói có phải chị ấy còn đang giận lẫy hay không, hay… Dù thế nào thì em cũng cảm giác lần này là chị ấy làm thật?"
"Sao mà em lại không sớm nói cho anh biết?!
"Triệu Vũ Ninh không dám lên tiếng. Tâm phiền ý loạn, Triệu Trạm Hoài liếc mắt nhìn Triệu Vũ Ninh một cái, nói:"Quên đi, em xuống bắt xe về nhà trước đi, anh đi tìm Minh Khê, nói chuyện với em ấy một chút."
Triệu Vũ Ninh hoang mang lo sợ, chỉ nói: "Dạ.
"* Phó Dương Hi ôm balo từ cửa sau đi ra, vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy Triệu Minh Khê rời đi trước mặt hai người kia. Bầu không khí thoạt nhìn rất gay go."Những người đó là ai?
"Cậu vô thức bước tới. Kha Thành Văn ôm bả vai cậu, kéo túm cậu vào phía sau cửa phòng học, thấp giọng nói:"Chuyện nhà người ta, anh Hi, anh xen vào làm gì."
Phó Dương Hi nhanh chóng phản ứng lại, hai người này một người là anh cả của Triệu Minh Khê, một người là em trai cậu ấy, đang học lớp mười.
Theo những gì Kha Thành Văn nghe được, quan hệ của Triệu Minh Khê và người nhà không tốt cho lắm.
Tuần trước không biết xích mích chuyện gì, mà ở trọ trong trường.
Phó Dương Hi cũng không biết chuyện gì xảy ra trong nhà cô, thế nhưng nghĩ tới những lời nói trước đó không lâu khi cậu đập hộp bút, sắc bén ngoài dự đoán, cái miệng nhỏ nhanh nhảu như vậy sẽ không phải gặp bất công với người trong nhà đâu nhỉ?
Không biết vì sao sau khi đi tới lớp nâng cao nghe ngóng, biết Triệu Viên có một người đàn ông đẹp trai, giàu có thường xuyên đưa đón cậu ta về nhà, nhưng khi hỏi thăm Triệu Minh Khê, lại không nghe thấy chuyện có ai sẽ đón cô?
Trong lòng Phó Dương Hi như bị thắp ba ngọn lửa: "Người nhà cậu ấy không có mắt sao? Là đều cảm thấy cái cô hoa khôi trường học kia có cái miệng dẻo ngọt hơn, thành tích tốt hơn cho nên mới đối xử thiên vị?
"Trong lòng Kha Thành Văn còn muốn nói, hay là còn có nguyên nhân khác, thế nhưng cậu lại không rõ chuyện nhà họ Triệu cho lắm. Phó Dương Hi cả giận, nói:"Cái miệng nhỏ kia bỏ xa Triệu Viên kia cả trăm lần?"
Kha Thành Văn vuốt mông ngựa, tán thành: "Em cũng nghĩ vậy.
"Phó Dương Hi cởi balo, nghiêm túc suy nghĩ, cảm thấy trọng lượng không phù hợp nên cậu mở khóa kéo, rồi đi vào phòng học nhặt một quả bóng rổ. Trong nháy mắt, Kha Thành Văn lập tức ngăn cậu lại:"Này, tốt xấu gì cũng là người nhà của học sinh chuyển lớp, đập bể đầu là không được đâu nhé!"
"Cũng phải, tớ đập bể đầu người ta thì không được, sau này phải hòa hợp như thế nào với người ta?
"Phó Dương Hi lẩm bẩm. Kha Thành Văn mới thời phào một hơi. Phó Dương Hi lập tức ném quả bóng rổ vào trong ngực cậu ấy:"Cậu đập bể đầu người ta thì tương đối thích hợp đó."
Kha Thành Văn: "…
"* Triệu Trạm Hoài và Triệu Vũ Ninh đang đi đến hành lang lầu bốn. Bỗng nhiên có một quả bóng rổ với sức lực rất mạnh từ trên bay xuống, nện thẳng vào đầu Triệu Vũ Ninh."Bang
"một tiếng. Đầu của Triệu Vũ Ninh muốn văng ra ngoài. Sức lực vô cùng lớn, làm cho mắt cậu muốn nổi đom đóm, Triệu Vũ Ninh phẫn nộ đến cực điểm, nghiêng đầu nhìn xung quanh:"Ai?
"Một lúc sau, một chàng trai cao với mái tóc đen ngắn từ trong lớp quốc tế đi ra, nghênh ngang đụng vào bả vai của Triệu Trạm Hoài. Sau đó nhặt quả bóng rổ lên, rồi ba chân bốn cẳng nhanh chóng chạy xuống lầu. Triệu Vũ Ninh khó hiểu, rống lên về phía bóng lưng của Kha Thành Văn:"Các người lớp mười hai thì có tư cách gì cơ chứ?"
Triệu Trạm Hoài nhíu mày, túm lấy bờ vai cậu: "Quên đi, bạn học kia chắc hẳn cũng không cố ý, đừng gây chuyện.
"Triệu Vũ Ninh chỉ cảm thấy mọi chuyện không thuận lợi, tâm tình càng thêm phiền chán. Hai người xuống lầu, Triệu Vũ Ninh đi ra cổng trường học trước rồi ngồi lên xe cho tài xế chở về nhà. Triệu Trạm Hoài thì hỏi một bạn học đang đi ngang qua, sải bước đi theo người đó về phía lầu ký túc xá của trường trung học A. Đến dưới lầu ký túc xá, thì bị dì quản lý ngăn lại:"Nam phụ huynh không thể đi lên, trừ khi có học sinh trực tiếp xuống dẫn lên.
"Triệu Trạm Hoài vô thức lấy điện thoại ra, nhưng nhớ tới chuyện mình đã bị Triệu Minh Khê cho vào danh sách đen. Anh ta bất đắc dĩ nói:"Em ấy không mang theo điện thoại."
"Thời đại nào rồi mà còn không thể dùng điện thoại di động để liên lạc?
"Ánh mắt dì kia có chút hoài nghi. Trong nháy mắt, sắc mặt Triệu Trạm Hoài cũng có chút khó coi, chỉ có thể nói:"Tôi đến tìm em gái tôi, tên là Triệu Minh Khê, học lớp 12 lớp quốc tế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!