Con gái của dì Trương ngất xỉu ở nhà. Hai ông bà lại không biết lái xe, lại không gọi được xe, cuống quýt đến phát khóc.
"Dạ dạ, hai bác đợi cháu một chút, cháu sẽ đến ngay!" Sư Nam chẳng kịp hỏi han thêm tình hình cụ thể, vội vàng cầm lấy chìa khóa rồi lao nhanh ra cửa.
***
Dì Trương đã làm việc cho nhà họ Quý nhiều năm. Trước kia, dì là công nhân trong một xưởng dệt may. Nhưng vào thập niên 90, khi làn sóng sa thải công nhân lan tràn khắp nơi, dì cũng bị ảnh hưởng rồi mất việc.
Tuổi ba mươi mấy thực sự là lứa tuổi lưng chừng, khó học nghề mới. Hơn nữa, ngành dệt may nơi thành phố công nghiệp nặng này lại đang xuống dốc.
Sau đó, dì được người quen giới thiệu đến nhà họ Quý làm giúp việc.
Lúc đó, đúng vào giai đoạn then chốt trong sự nghiệp của ba Quý, mọi việc trong nhà đều do mẹ Quý quán xuyến. Có lúc mẹ Quý quá bận, dì Trương cũng phụ giúp.
Thời gian trôi qua, mọi người trong nhà đều quen thân với dì, chẳng ai xem dì như người làm thuê cả.
***
Trên đường đến nhà dì Trương, Sư Nam mới hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.
Nhà dì Trương có nuôi một con mèo nhỏ, vốn rất ngoan ngoãn, nhưng dạo gần đây không hiểu sao lại trở nên hung dữ. Mấy hôm trước, nhân lúc mọi người ra ngoài đổ rác, nó đã lẻn ra ngoài và từ đó không thấy quay về nữa.
Con mèo ấy là bảo bối của con gái dì Trương. Cô bé đi học cả ngày, tối về lại tìm mèo, áp lực học nặng nề của học sinh cuối cấp, cộng thêm chuyện mất mèo, tối nay cô bé đã ngất xỉu.
Chuyện xui xẻo cứ liên tiếp ập đến.
Gần đó, một tòa nhà cao tầng bất ngờ bốc cháy, xe cứu thương trong vòng bán kính vài cây số đều được điều động đến hiện trường, giao thông ùn tắc nghiêm trọng. Hai vợ chồng già đứng giữa trời lạnh buốt tìm taxi mà chẳng thấy đâu. Bất lực, họ định gọi cho Quý Vãn Tu cầu cứu, nhưng không ai nghe máy, nên đành gọi cho Sư Nam.
"Không sao đâu dì Trương, dì đừng vội," Sư Nam vừa lái xe vừa trấn an hai ông bà, "Cháu sắp đến rồi, hai bác chuẩn bị tiền, à thôi, để cháu ứng trước cũng được, hai bác chuẩn bị đồ dùng cá nhân đi, phòng trường hợp phải nhập viện thì không cần quay về lấy nữa."
Cúp máy, Sư Nam gọi cho bác sĩ riêng của nhà họ Quý, dặn ông giữ liên lạc, nếu đường quá tắc thì cũng có phương án dự phòng.
May thay, vài phút sau, cảnh sát giao thông đã đến kịp thời để phân luồng, tình trạng ùn tắc giảm đi đáng kể. Không lâu sau, xe của Sư Nam đã đỗ trước khu nhà dì Trương.
Hai ông bà đã chờ sẵn ở đó, con gái họ được ba cõng trên lưng, vẫn chưa tỉnh lại.
Sư Nam giúp họ đưa cô bé lên xe—để tiện chở người, cậu đã cố ý lái chiếc Buick gia đình cỡ lớn.
Đến bệnh viện, Sư Nam bảo hai vợ chồng dì Trương đi làm thủ tục nhập viện trước, còn mình thì cẩn thận cõng cô bé vẫn đang hôn mê.
Cô bé rất gầy, nhưng trọng lượng của một người bất tỉnh thì không hề nhẹ. Chỉ vài bước từ xe vào tòa nhà cấp cứu cũng khiến trán Sư Nam toát mồ hôi.
Chồng dì Trương làm xong thủ tục, vội vàng chạy đến giúp đỡ.
Cuối cùng cũng đưa được cô bé vào phòng cấp cứu, nhìn các y tá và bác sĩ tiến hành các bước kiểm tra, Sư Nam mới thở phào nhẹ nhõm.
Cậu lau mồ hôi trán, an ủi hai ông bà: "Không sao đâu, hai bác yên tâm. Bình thường em ấy khỏe mạnh như vậy, chắc không có vấn đề gì nghiêm trọng đâu."
Vừa nói, Sư Nam vừa rùng mình một cái.
Ra ngoài gấp quá, cậu chỉ vơ vội một chiếc áo khoác ngắn. Nhìn xuống đôi chân chỉ mang đôi tất mỏng, cậu bất giác kéo áo lại gần người hơn, xoa xoa cánh tay để giữ ấm.
Chồng dì Trương thấy vậy, định cởi áo khoác ngoài cho Sư Nam mặc cho ấm. Nhưng cúi xuống mới nhận ra, nào có áo khoác nào, ông cũng chỉ mặc một chiếc áo len dày hơn bình thường một chút.
Hai người nhìn nhau. Ông xoa xoa tay, ngại ngùng nói: "Cậu Sư, hôm nay thật sự may nhờ có cậu..."
"Không sao đâu ạ, hai bác đừng khách sáo." Sư Nam xua tay, "Chỉ là việc nhỏ thôi."
Cậu ở lại cho đến khi có kết quả kiểm tra của cô bé mới rời đi. Kết quả ban đầu cho thấy không có vấn đề gì nghiêm trọng, các xét nghiệm chi tiết sẽ được tiến hành vào sáng mai. Sư Nam hỏi han thêm vài câu, xác nhận cô bé tạm thời không sao, rồi mới chào tạm biệt ra về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!