Chương 17: (Vô Đề)

Buổi tối, Sư Nam hớn hở về đến nhà, nói với Quý Vãn Tu: "Em quyết định rồi, em sẽ thuê cửa hàng này!"

Quý Vãn Tu sớm đã nghe từ kẻ phản bội Nhạn Thanh về kết quả này, còn nắm rõ cả quá trình đưa ra quyết định của Sư Nam. Anh hỏi: "Được thôi. Sao em lại chọn cửa hàng này?"

Sư Nam lấy điện thoại ra, đưa cho anh xem ảnh chụp quẻ bói: "Đây là ý trời."

Quý Vãn Tu xoa đầu cậu, kéo cậu vào lòng ôm một cái, cọ qua cọ lại đến khi tóc Sư Nam dựng đứng lên vì tĩnh điện mới chịu dừng tay.

"Được, vậy nghe theo ý trời, chọn cửa hàng này."

Sư Nam hiếm khi có hứng thú làm việc gì đó. Quý Vãn Tu không dám lơ là, đích thân cử một giám đốc đầu tư dưới quyền mình đến thương lượng việc sang nhượng quán trà sữa cho cậu.

Vị giám đốc họ Lưu này từ khi mới tốt nghiệp đã đi theo cha của Quý Vãn Tu khởi nghiệp. Dù tuổi còn trẻ, nhưng đã là người kỳ cựu trong công ty.

Sáng sớm hôm đó, Quý Vãn Tu gọi anh ta vào văn phòng mình, nói: "Tôi có việc cần anh giúp. Địa chỉ tôi vừa gửi cho anh là một quán trà sữa. Hãy đến gặp chủ hiện tại của họ, thương lượng mua lại cửa hàng này. Giá cả tùy anh quyết định, chỉ cần hợp lý là được, càng nhanh càng tốt. Tốt nhất là xử lý xong trước Tết."

Giám đốc Lưu gật đầu: "Được." Rồi đứng sang một bên chờ chỉ thị thêm.

"?" Quý Vãn Tu chớp mắt, "Tôi nói xong rồi, chỉ vậy thôi."

Giám đốc Lưu cũng chớp mắt: "À?"

Quý Vãn Tu lặp lại lời dặn, bổ sung thêm một chút chi tiết: "Tôi muốn mua lại một quán trà sữa nhưng không thay đổi hoạt động kinh doanh hiện tại của họ, chỉ giống như đổi chủ thuê nhà. Anh hãy thương lượng giá cả với chủ hiện tại."

"Chỉ vậy thôi sao?"

"Chỉ vậy thôi."

Nửa giờ sau, đứng trước cửa hàng trà sữa vừa mới mở cửa, giám đốc Lưu vẫn đang suy nghĩ về ý nghĩa sâu xa trong nhiệm vụ mà sếp giao cho mình.

Anh ta lĩnh mức lương năm con số, mà công việc lại chỉ là đi thương lượng sang nhượng cửa hàng? Thật khó mà tin nổi!

Giám đốc Lưu bước vào cửa hàng, định hỏi: "Chủ quán có ở đây không?" Nhưng khi ngẩng đầu lên, anh ta chỉ thấy một quầy đầy các loại trái cây.

Nhân viên bán hàng: "Xin chào, quý khách có thể đặt món bằng điện thoại!"

Giám đốc Lưu gật đầu, bình tĩnh gọi một ly trà sữa hoa nhài.

Nửa giờ sau, giám đốc Lưu rời đi.

Anh ta mất tám phút để chờ ly trà sữa hoa nhài của mình, hai phút để xin số điện thoại của ông chủ cửa hàng, bảy phút để chờ ông chủ đến, và mười ba phút để thuyết phục ông chủ chuyển nhượng và thương lượng giá cả.

Bây giờ, anh ta vừa gọi điện cho Quý Vãn Tu vừa hút nốt chỗ trà sữa còn lại trong ly: "Đàm phán xong rồi, sụp... sụp..."

Trên đầu Quý Vãn Tu từ từ hiện ra ba dấu chấm, "Anh đang sụp cái gì vậy?"

Giám đốc Lưu: "Trà sữa, ngon thật đấy!"

Quý Vãn Tu: Hôm nay cũng là một ngày muốn đấm cho cấp dưới một trận, ha ha.

***

Giám đốc Lưu đưa ra mức giá không hề thấp – dù sao cũng không phải tiền của mình, ai quan tâm giá cả hợp lý hay không. Ông chủ cửa hàng trà sữa vừa nghe giá đã cười tít mắt, chỉ muốn ký hợp đồng chuyển nhượng ngay lập tức, sợ vị đại gia này đổi ý.

"Để tôi, để tôi! Hợp đồng để tôi ký!" Sư Nam hào hứng nói. "Tôi muốn tự tay ký hợp đồng này!"

Chủ quán trà sữa là một cá nhân kinh doanh nhỏ lẻ. Hợp đồng dài hơn chục trang, ông ta chỉ lướt qua rồi ký tên, giao lại cho Sư Nam.

Ngược lại, Sư Nam thì hoàn toàn khác. Cậu nhìn chăm chú vào bản hợp đồng suốt mười phút, mãi mà không chịu ký.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!