Chương 28: Rượu Vải

Buổi sáng ngày kinh doanh thứ sáu của khách sạn, Khương Hành bị người đại diện dẫn đi bệnh viện kiểm tra thân thể, các bộ phận chân tay đều không có vấn đề gì, chủ yếu là kiểm tra não bộ, chụp phim.

Lúc trước ở bệnh viện, mới chỉ kiểm tra bộ phận cơ thể, phần đầu lại bị xem nhẹ, vì ngay lúc đó Khương Hành chỉ hơi bị chấn động não một chút, những phản ứng khác cũng không kịch liệt, bệnh viện cũng không kiểm tra sâu cho hắn, nếu không phải Lý Quân chủ động tới tìm hắn, Khương Hành cũng sẽ không biết cái đầu của mình xảy ra vấn đề lớn, nhưng hiện tại phát hiện vấn đề phải giải quyết.

Hiện tại hắn muốn biết bản thân và Lý Quân rốt cuộc là quan hệ gì, bọn họ quen biết nhau như thế nào, lại như thế nào ở bên nhau, đều là vấn đề mà hiện tại hắn bức thiết muốn tìm được câu trả lời.

Bác sĩ mà bọn họ hẹn là một vị bác sĩ có tiếng trong nước, khi xem phim chụp của Khương Hành kết hợp với lời giải thích của bản thân hắn, bác sĩ nói cho hắn về tính khả thi tương quan.

Bác sĩ nói: "Phần đầu này của anh lúc trước có lẽ bị va đập xuất hiện chấn động não, trong phim chụp không thấy sưng tấy, không có máu tụ, lại bị mất trí nhớ, tôi sẽ kê cho anh thuốc bổ thần kinh, vấn đề không lớn."

Khương Hành vô ý thức quen với sự tồn tại của Lý Quân, theo bản năng tương tác, hắn tin hai người lúc trước có thể quen biết nhau, dựa vào tình huống này, hắn hỏi bác sĩ: "Bác sĩ, tôi có thể vì não chấn động mà quên đi một người, loại tình huống này thường gặp không?"

Bác sĩ: "Loại tình huống này không thường gặp, như anh đúng là ngoại lệ, trong một tháng cứ uống thuốc tôi kê cho anh, an dưỡng thật tốt, vấn đề khôi phục không lớn. Một tháng sau, lại kiểm tra một chút, vô luận là tốt hay không tốt đều phải tới kiểm tra lại."

Biết được có thể khôi phục, tâm trạng Khương Hành tốt hơn rất nhiều, thì ra là do não chấn động gây nên, nhưng vì sao lại chỉ quên đi một người? Bác sĩ nói là trường hợp hiếm thấy, nói cách khác không có giải thích. Nhưng mà, ít nhất hắn biết, cứ uống thuốc theo thường lệ, an dưỡng tốt sẽ tốt lên.

Thuốc trong một tháng, vừa vặn kết thúc quay chụp, kỳ thực tổ tiết mục an bài công tác cũng không phải quá mệt mỏi, vừa lúc để tĩnh dưỡng thân thể, tin là sau khi bọn họ rời bệnh viện, Ngũ Sâm sẽ tiến hành câu thông với tổ tiết mục.

Sau khi ra khỏi bệnh viện, Khương Hành, Ngũ Sâm và hai người trợ lý cùng nhau ăn qua cơm trưa rồi mới chuẩn bị về khách sạn.

Một tuần sống trong khách sạn nhàn nhã yên tĩnh, lại trở lại khách sạn trong nội thành, Khương Hành còn chưa quen mấy. Cao ốc building đương nhiên không tồi, xe cộ như nước cũng có thể cảm nhận được sự phát triển nhanh chóng của thành thị, tinh thần phấn chấn bồng bột, tích cực hướng về phía trước, nhưng lại không nhìn được hoa cỏ trong vườn đang mạnh mẽ vươn lên cùng với phong cảnh của đồng ruộng nơi xa, không ngửi được không khí trong lành tươi mát, không ăn được rau dại chỉ có ở nông thôn, càng quan trọng hơn, ở trong nội thành, cứ cảm thấy trong lòng thiếu thiếu cái gì đó.

Khi ăn cơm Ngũ Sâm hỏi Khương Hành khách sạn còn thiếu thứ gì hay không, nếu thiếu có thể trực tiếp mua ở nội thành mang tới.

Điều Khương Hành nghĩ tới đầu tiên là Lý Quân, anh hình như không có yêu thích đặc biệt gì, không chơi game, cũng không chơi nhạc, hiểu biết của mình về cậu ta đúng là quá ít, cũng trả lời Ngũ Sâm bản thân không có gì muốn mua.

Nếu mua cho những người khác Khương Hành cũng không có hứng thú: "Không cần, tôi ra ngoài là để kiểm tra, chứ không phải đi du lịch, quà cáp gì chứ." Đều là một đám nhóc con, một đám đều không hiểu chuyện, không trừng phạt bọn họ đã tốt lắm rồi, còn mua quà về, thật không có cái tâm tư này.

Ngũ Sâm cảm thấy hắn nói cũng đúng, như vậy mới phù hợp với cá tính và cách làm của Khương Hành: "Cũng đúng."

Mấy người vừa đi ra khỏi phòng, khi sắp ra cửa, Khương Hành nhìn thấy nơi này còn bán rượu vải, liền tò mò hỏi mấy người phục vụ: "Rượu vải này có bán không?"

Người phục vụ đứng tiếp khách ở cửa nói: "Có ạ, tiên sinh ngài muốn mấy bình, tôi lập tức đóng gói lại cho ngài mang đi."

Khương Hành liền lập tức nhất định phải mua: "Cho tôi ba bình, thêm một bình nhỏ, rượu này số độ không cao chứ?" Giá cả không đắt, cũng không biết có uống được không, nhưng hắn muốn mua, hắn còn nhớ Lý Quân từng hỏi hắn quả vải có thể làm những gì, hắn chỉ mới thấy ăn, còn chưa thấy uống, như này còn không phải là có rượu vải sao.

Người phục vụ cực lực đề cử: "Số độ không cao, đại khái khoảng tầm 10 độ, đây là ông chủ chúng tôi tự mình nhưỡng, hôm nay bán hết thì không có nữa, tiên sinh ánh mắt của ngài thật tốt."

Người trả tiền là Ngũ Sâm, ở bên ngoài Khương Hành không dùng di động của mình trả tiền, sợ tiết lộ tin tức cá nhân.

Ngũ Sâm nghi hoặc mà liếc nhìn Khương Hành một cái, mới vừa rồi còn nói không mua.

Tiểu Tề và Tiểu Trịnh xách theo ba bình rượu lên xe, còn có một bình nhỏ Khương Hành tự mình xách, Tiểu Trịnh nghĩ thầm ông chủ mới của mình không giống như lời đồn bên ngoài, còn tự mình xách rượu.

Ngũ Sâm không quá hiểu biết về những phát sinh trong chương trình, không phát hiện ra Khương Hành khác thường, cũng liền không biết vì sao Khương Hành lại đột nhân tâm huyết dâng trào mua rượu vải.

Cách chợ phía nam vùng ngoại thành càng gần, tâm tình Khương Hành càng thêm bay cao, trong ánh mắt đều nhiều thêm một chút sáng chói.

Hai giờ đi xe, trở lại khách sạn đã là ba giờ chiều, trong khách sạn rất an tĩnh, bọn họ mới vừa xuống xe liền cảm nhận được một bầu không khí không bình thường, quá mức an tĩnh, có chút không thích hợp.

Phó đạo diễn thấy Khương Hành trở về trong lòng thật là cảm ơn trời đất: "Khương lão sư, cuối cùng anh đã trở về."

Khương Hành: "Sao thế? Vương đạo diễn đâu?"

Dựa theo tình huống bình thường, tổ tiết mục hẳn là sẽ tiến hành một hồi quay chụp với hắn mới đúng, kết quả cư nhiên không thấy khởi động máy.

Phó đạo diễn lắc đầu thở dài: "Ở bên trong hòa giải, anh có muốn tới chỗ chúng tôi ngồi nghỉ một lát trước hay không, đợi lát nữa chúng tôi lại quay hình ảnh anh trở về."

Khương Hành nhướng mày: "Hòa giải? Đã xảy ra chuyện gì mà dẫn tới nông nỗi phải hòa giải?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!