Chương 30: Mất mát – hồi 10.6: *giải cứu*

Việt: Có chuyện gì vậy?? – giọng nó sợ hãi

Cả Thu và tôi quá đỗi bàng hoàng nhất thời không nói lên lời! Chỉ 1 phút sơ suất, "nó" tấn công bất ngờ từ ô cửa xe khiến Sư Tử không kịp phòng bị ngã đập mặt xuống đất. Thanh huyết phủ văng khỏi tay kêu leng keng dưới nền đường. Phần cổ bên phải Sư Tử đã bị "nó" cắn rách, máu chảy ra be bét nhưng tuyệt nhiên anh không hề kêu la mà ra sức phản kháng, 2 tay khóa chặt đầu "nó" lại!

Nói thì chậm nhưng kỳ thực sự việc diễn ra hết sức nhanh chóng làm cả anh Trung bình tĩnh là thế cũng không kịp đối phó. 2 bên giằng co quyết liệt!

1 mũi tên lập tức xé gió lao đi xuyên ngang qua sọ "nó", dĩ nhiên người bắn không phải là tôi. Sư Tử nhanh chóng thoát khỏi lưỡi hái tử thần, nằm thở thoi thóp, xem chừng không thể qua khỏi!

Trung: Con chó khốn kiếp!!

Việt: Ý anh bảo sao?! Chó ư?? Thu, em có sao không???!!

Thu: Em.. không.. sao!

Thu trả lời run run, mắt không rời cái xác khô đầy xương xẩu. Con chó này chết rồi mà mõm vẫn há ra hàm răng gớm ghiếc, cả 3 ngồi phệt xuống không dám động đậy.

– Mọi người, chúng ta sắp mất Sư Tử… – tôi nói trong hoảng loạn

Đại Bàng: Mẹ kiếp!! Con chó chết tiệt!!

Chỉ Huy: Delta 1 ở nguyên vị trí!! Delta 2 không có lệnh của tôi không ai được phép nổ súng. Chúng ta vẫn chưa nắm rõ tình hình. Sư Tử?? Cậu có nghe rõ không?? Trả lời đi.

Toàn đội dáo dác nhìn quanh, tinh thần lung lạc. Chúng tôi không nghe thấy Sư Tử đáp trả, lại càng không dám tới gần anh ta khi chưa có lệnh của chỉ huy. Nhưng cả 3 đều biết Sư Tử đang cố gắng giành dật sự sống.

Anh Trung: Anh à, không thể để Sư Tử nằm đó được. Cậu ta đang mất máu quá nhiều…

Sư Tử: Tôi.. không.. xong..

Mọi người nghe từng tiếng đứt đoạn chen vào hơi thở thoi thóp, ai nấy đều rất lo sợ chuyện chẳng lành. Chúng tôi bây giờ như rắn đứt đầu, tình hình có chiều hướng xấu đi.

Chỉ huy: Đại Bàng, để mục tiêu trong ngõ cho Trâu Rừng và Việt, thông báo khẩn cấp cho tôi tình hình ngã tư phía trước Delta 1!

Đại Bàng: dưới chân tòa VP Bank và Petro VietNam nằm 2 bên chỉ có xe máy xếp bằng ngay cửa ra vào! Phía Lê Văn Lương bị cản trở tầm nhìn rất nhiều do cầu vượt bắc qua! Tuyến Thái Hà cắt ngang vào Huỳnh Thúc Kháng cũng không thể nào quan sát được gì, cung đường tương đối trống trải. Báo cáo mức độ nguy hiểm vào khoảng 80%.

Chỉ Huy: Trâu Rừng, Việt! Bất cứ giá nào cũng không được để lũ người chết thoát ra, được phép nổ súng nếu cảm thấy tình thế bất lợi. Rõ chưa??!

– Rõ!! – cả 2 nói nhỏ

Chỉ Huy: Đại Bàng, Cá Mập, từ bây giờ 2 cậu độc lập tác chiến không chịu sự chỉ đạo của tôi. Mục đích ưu tiên là bảo toàn lực lượng cho Delta 1! Hổ Phách tiếp cận Sư Tử, Delta 1 không được tự ý di chuyển!

Không khí hết sức căng thẳng, 1 nỗi sợ hãi mập mờ bủa vây xung quanh, toàn đội sắp sửa mất đi 1 người đánh tiến công. Sự việc diễn ra thật không kịp trở tay, Sư Tử nằm xoay lưng về phía chúng tôi bất động, không thể biết được tình trạng anh ta ra sao.

Đột nhiên, người anh ta run lên!! Hổ Phách đằng sau vẫn chưa tới.

Thu: Để em ra!!

– Cẩn thận! – cả anh Trung và tôi đồng thanh nói

Chỉ huy: Không được!!

Việt: Em bị điên à?!

Nhưng không kịp nữa, em tức tốc chạy tới bên mình Sư Tử. Nhanh như cắt, 1 con chó nữa từ trong xe đột ngột lao ra.

Sự việc nằm ngoài dự tính của tất cả mọi người.

– Nguy hiểm!!

– Đoàng!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!