Chương 8: (Vô Đề)

Trong tiết trời se lạnh có làn gió mùa thu hiu quạnh và những giọt sương đọng trên cỏ.

Sáng nay Triệu Hòa Thanh vừa thức dậy đã cảm thấy lạnh, may là những nha hoàn đã chuẩn bị quần áo ấm giúp nàng.

Khi nàng ăn sáng, Hạ Thầm vừa rửa mặt xong, giờ đang bước ra từ phòng mình để dùng bữa.

Sau khi hoàn thành xong những nghi thức hằng ngày, họ không nói gì thêm với nhau nữa.

Từ sau bữa tiệc đêm đó, tuy họ không nói nhưng cả hai đều ăn ý không nhắc tới cuộc cãi vã đó, tiếp tục duy trì tình trạng tôn trọng nhau và không can thiệp vào cuộc sống của người kia.

Đây đã là cách thức ở chung tốt nhất giữa họ rồi.

Sau khi ăn sáng xong, tướng quân liền đi ra ngoài.

Gần đây Hạ Thầm luôn đi sớm về trễ, không biết hắn đang làm gì nữa.

Sao nàng lại nghĩ tới hắn chứ? Chuyện này có liên quan gì đến nàng đâu.

Triệu Hòa Thanh nhanh chóng dùng xong bữa sáng rồi đi ra ngoài tìm tiểu thuyết.

Ở trên triều, một viên quan bẩm báo với hoàng đế:

"Những ngày gần đây trong kinh thành luôn có xác chết cháy rơi xuống từ trên trời. Vì xác bị cháy đen nên không thể nhận dạng, cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến lòng người hoảng sợ, thần khẩn cầu bệ hạ tra xét kỹ chuyện này."

Triệu Văn Trác gật đầu, thuận miệng nói: "Để Cẩm Y Vệ đi điều tra.

"… Triệu Hòa Thanh mới đi về phía Tây mua tiểu thuyết, giờ đang đến trà lâu ở phía Đông để xem kịch nói. Ai dè nàng vừa đến trà lâu thì lại thấy một nhóm người mặc đồ đen đội mũ cao* đang tra xét ở bên trong. *Mũ cao: Thấy vậy, nàng liền tò mò rướn cổ nhìn vào trong xem thử, ai dè lại bị một vật thể màu đen chắn mất tầm nhìn."Này!

"Triệu Hòa Thanh nhìn lên liền thấy một nam nhân mặc đồ đen đang đứng trước mặt mình. Nhìn kỹ thì sẽ thấy y phục màu đen của hắn ta được may và thêu hoa văn bằng chỉ vàng, chứ không đen thùi như những người khác. Nam nhân hành lễ với nàng:"Công chúa điện hạ."

Triệu Hòa Thanh giật mình: Hắn ta biết mình á?

"À…

"Tuy nàng không thể nói ra tên của người này, nhưng lại cảm thấy rất quen thuộc, giống như đã từng nhìn thấy ở đâu đó, chắc là ở quốc yến lần trước chăng? Một nha hoàn tiến lên thầm thì vào tai Triệu Hòa Thanh:"Đây là đại nhân Tiêu Khải của Cẩm Y Vệ ạ.

"Ồ ố ô! Nàng đang định nói gì đó thì lại bị Tiêu Khải mỉm cười cắt ngang:"Công chúa không cần phải ráng quá, thần biết công chúa bị mất trí nhớ nên không nhớ rõ mọi chuyện."

Hắn ta thì thầm với chất giọng vừa như nuối tiếc lại như cảm khái: "Không nhớ cũng tốt."

Bỗng dưng Triệu Hòa Thanh lại cảm thấy sợ hãi, lúc nàng định nhanh chóng rời khỏi nơi rắc rối này thì Tiêu Khải lại mời nàng ăn cơm trưa chung với hắn ta…

Triệu Hòa Thanh: Ta muốn về nhà!

Tiêu Khải: Quán ăn đó rất nổi tiếng ở kinh thành, nếu người không ăn thì sẽ hối hận đấy.

Sau đó… Triệu Hòa Thanh liền đi cùng hắn ta.

Tiếc thay, nàng đã bị đánh bại bởi đồ ăn ngon.

***

Gần đây quân sư thường xuyên tới phủ tướng quân để bàn bạc về vụ án xác chết bị thiêu cháy.

Chuyện này vốn không liên quan đến họ, nhưng vì một trong số những xác chết cháy có đeo một thẻ bài đã bị hỏng trong quân doanh ở biên cương nên giờ chuyện này đã có dính dáng đến họ.

Tuy mấy ngày nay Hạ Thầm và Lý Cảnh Lâm đã tra xét kĩ càng nhưng cuối cùng vẫn không có manh mối gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!