Chương 10: (Vô Đề)

Không biết vì sao mà tâm lý chống đối của Triệu Hòa Thanh càng ngày càng nghiêm trọng.

Ví dụ như tối qua Hạ Thầm dặn nàng đừng đến biệt viện thì nàng lại càng muốn đi, tất nhiên là thừa dịp khi Hạ Thầm không ở trong phủ mới dám đi.

Trong phủ tướng quân rộng lớn này không có chỗ nào để nàng chơi, nàng lại không thể đi dạo những nơi cách phủ quá xa nên cái ao trong biệt viện kia là nơi duy nhất nàng có thể dạo chơi.

Sáng sớm, Triệu Hòa Thanh thấy Hạ Thầm ra khỏi nhà liền lén lút cầm tiểu thuyết chạy tới biệt viện kia.

Nàng đang định tranh thủ khoảng thời gian này để đọc xong quyển cuối của Cô vợ nhỏ của vương gia bá đạo rồi tìm truyện mới.

***

Dù gần đây Cẩm Y Vệ cũng đang sứt đầu mẻ trán với vụ án xác chết bị thiêu cháy nhưng họ vẫn chưa có manh mối gì. Theo số xác chết cháy càng ngày càng nhiều, người dân cũng trở nên hoảng sợ.

Tuy Tiêu Khải đã đọc mấy chồng tài liệu nhưng vẫn không phát hiện thêm được gì, chỉ có đúng một manh mối là những xác chết này có kĩ thuật thiêu xác giống nhau, từ đó có thể kết luận là do cùng một người làm. 

Tuy nhiên, để đạt được đến độ chính xác như vậy thì chỉ có thể là người lão luyện trong lò hỏa táng, ví dụ như độ lửa bao nhiêu là vừa, rồi thời gian thiêu bao lâu là đủ.

Trước mắt, những xác cháy này vẫn chưa xác nhận được danh tính, trong kinh thành cũng không có người đến nha môn báo án mất tích.

Tiêu Khải cất tập tài liệu, đứng dậy đi ra ngoài.

Đã vậy thì hắn ta phải đi đến trong huyện để điều tra rồi.

***

Xác chết cháy có thẻ bài trên thắt lưng lần trước đã được bọn Hạ Thầm điều tra ra.

Thời gian trước, vì biên cương đã ổn định và một số binh lính đã lâu chưa được trở lại quê nhà nên Hạ Thầm cho lần lượt từng nhóm về thăm nhà. Trùng hợp thay, xác chết cháy kia lại là binh lính thuộc nhóm được cho về thăm gia đình gần đây nhất nên rất nhanh đã bị điều tra ra.

Trong xe ngựa đi đến hướng huyện Cá, Lý Cảnh Lâm và Hạ Thầm nói: "Tên của người này là Lôi Ngọc Tuyền, nhà ở thôn Tĩnh Hải thuộc huyện Cá.

"Lúc này, Triệu Hòa Thanh đang ngoan ngoãn ôm cuốn tiểu thuyết ngồi trong góc xe ngựa, trong lòng vẫn còn đang hoang mang về sự việc vừa xảy ra. … Nửa canh giờ trước, Triệu Hòa Thanh đang nhàn nhã ngồi ở bên ao đọc truyện thì nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần mình. Nàng còn tưởng là nha hoàn tới báo tin, ai dè khi nàng vừa ngước mắt lên lại thấy Hạ Thầm! Triệu Hòa Thanh sợ tới mức suýt thì làm rơi cuốn tiểu thuyết vào trong ao. Nàng thấp thỏm đứng dậy, giấu tiểu thuyết ra sau lưng, lắp bắp hỏi:"Tướng quân… Có chuyện gì không?"

Hạ Thầm: "… Không phải đã nói nàng không được vào đây sao… Quên đi, theo ta trước đã."

Sau đó hắn liền xoay người đi, Triệu Hòa Thanh còn chưa kịp phản ứng vẫn còn đang sững sờ tại chỗ.

Hạ Thầm đi được vài bước mới phát hiện nàng không đi theo sau, vội vàng quay lại kéo nàng.

Ban đầu nhóm Hạ Thầm vốn định ra khỏi kinh thành nhưng vì họ không có lệnh bài thông hành của Triệu Văn Trác, nên họ chỉ đành để Triệu Hòa Thanh đến chỗ hắn ta xin chỉ thị với lý do là Hạ Thầm dẫn Triệu Hòa Thanh ra bên ngoài dạo chơi.

Đáng thương thay cho Triệu Hòa Thanh đã trở thành công cụ giúp họ.

Nàng lẳng lặng lắng nghe hai người trước mặt bàn bạc.

Hạ Thầm liếc Triệu Hòa Thanh, nàng lập tức nhìn sang chỗ khác với vẻ: Hai lỗ tai của ta bị điếc rồi, ta không nghe không thấy gì cả.

Hạ Thầm: "…

"Hắn vỗ vai Lý Cảnh Lâm bảo y ra ngoài, Lý Cảnh Lâm mỉm cười nhìn họ với ánh mắt sáng ngời: Được! Ta hiểu mà! Hạ Thầm:… Sau khi Lý Cảnh Lâm ra ngoài, Triệu Hòa Thanh vẫn giữ nguyên động tác giả vờ nhìn ra ngoài cửa sổ, Hạ Thầm thả rèm xuống rồi thản nhiên nói:"Không phải ta đã nói nàng không được đi đến biệt viện rồi sao?

"Đã đến lúc hắn lôi chuyện cũ ra rồi. Triệu Hòa Thanh tự biết mình sai liền nói xin lỗi:"Ta sai rồi." Nàng điều chỉnh lại dáng ngồi, nói với Hạ Thầm: "Nhưng mà…

"Lại còn nhưng mà nữa cơ đấy? Hạ Thầm hơi nhíu mày, Triệu Hòa Thanh lập tức ngậm miệng:"Không có nhưng mà, không có nhưng mà."

Tuy hai người chỉ im lặng trong chốc lát nhưng Triệu Hòa Thanh lại cảm thấy như đã trải qua ba kiếp, lúc này Hạ Thầm mới mở miệng: "Nàng có thể tới biệt viện nhưng không được vào trong nhà cũng không được lại gần căn phòng trong đó, hiểu chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!