Chương 6: Buổi huấn luyện đầu tiên

"Tất cả, tập hợp!

"Sau giọng nói trầm đầy uy nghiêm của Giang Mạn, mọi người cùng nhau tập trung lại một góc của sân trường. Lúc bấy giờ, anh cất tiếng như ra lệnh:"Giờ mọi người hãy giới thiệu họ tên đầy đủ, thêm vào đó là năng lực của mình, nếu đã biết sử dụng.

Từ trái sang".

"Tôi là Ca Cảnh Sinh, mọi người chắc đã biết. Năm nay 24 tuổi, năng lực của tôi là...

"Vừa nói, Cảnh Sinh vừa gồng bàn tay phải hướng xuống đất, còn bàn tay trái nắm vào cổ tay phải. Ngay lập tức, một luồng điện tích xuất hiện ngày một dày đặc ngay lòng bàn tay thầy ấy, phát ra những tiếng"Chi chi" như hàng ngàn con chim đang đồng loạt rấm rứt kêu.

"Là Thiên điểu, phải không Kakashi?"

Giang Mạn mỉm cười, buột miệng nói.

"Kakashi, đó... là ai?

"Vũ Anh không hiểu, anh ta nói đến một cái tên... Chẳng lẽ đang nói đến thầy Cảnh Sinh? Cảnh Sinh ngay lập tức giải thích:"Là bí danh của tôi thôi..."

Tiếp đến...

"Tên tôi là Minh Nam Tú, còn năng lực..." Nam Tú nói xong rồi ngay lập tức biến mất trong tích tắc. Dư Tú, Anh Đào, Sử Kiêu cùng Vũ Anh dáo dác tìm kiếm bóng dáng của anh thì anh lại xuất hiện ngay sau Dư Tú:

"Bí danh Minato!"

Đây có phải là... xuất quỷ nhập thần trong truyền thuyết chăng? Vũ Anh ngẩn người, dụi dụi mắt.

"Phi lôi thần thuật của cậu khá đấy, hơn cả tôi!" Giang Mạn gật đầu cười.

"Hoa Anh Đào, sinh viên thầy Cảnh Sinh, năng lực: SHANNARO!!

"Anh Đào dùng tay phải đấm một đòn xuống chỗ cô đang đứng, ngay lập tức, đất ở đó vỡ vụn. Vũ Anh chợt rùng mình, mồm méo xệch đi: Thật... khủng khiếp! Dư Tú rùng mình nghệt mặt, toát mồ hôi: Mình không nên chọc giận Anh Đào nữa...!!"... Và không có bí danh!

"Anh Đào le lưỡi tinh nghịch, trở về dáng vẻ của một... cô gái. Đến lượt Dư Tú, cậu thực hiện hành động tay gì đó rồi lập tức từ một biến ra hàng ngàn người. Giang Mạn:"Bí danh?"

Dư Tú: "Tui không có!

"Oa! Hình như cô đang được mở rộng tầm mắt, xung quanh cô toàn những Nhẫn giả tài giỏi thế này... Đến phiên Sử Kiêu, cậu ta chỉ"Hừ

"một tiếng, đôi mắt thấp thoáng màu đỏ máu với họa tiết đen bật lên, lạnh lùng liếc nhìn Dư Tú đang ra oai và dáng vẻ ngán ngẩm của Anh Đào với cậu ta, rồi lại quay sang mắt đối mắt với Giang Mạn. Giang Mạn nghiêm mặt thầm nghĩ:"Hừ!

Đúng là Uchiha! Thế nhưng, vì cậu ta đã lập công ở kiếp trước nên ta tạm tha cho thái độ của cậu

". Giang Mạn trở về vẻ bình đạm: Xem ra ba đứa nó vẫn chưa nhớ gì về kí ức kiếp trước vì chẳng có đứa nào có"bí danh

"- tên thật cả. Có lẽ, quá trình xuyên không đã gặp trục trặc khiến thời không đảo lộn. Đến lượt Vũ Anh:"Tôi là Hà Vũ Anh, năm nay 18 tuổi, không có năng lực gì..." Vũ Anh nói "Còn bí danh... có lẽ là..."

"Kat...

"Sao? Ngay lập lức, tất cả mọi người, trừ bộ ba Sử Kiêu, Anh Đào và Dư Tú đều đổ dồn ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc về phía cô. Vẻ mặt bình tĩnh của Giang Mạn trước giờ ngay lập tức biến mất, anh kinh ngạc nói to:"Cô nói gì !!?"

Vũ Anh giật mình ngẩn ra, không biết nói gì: "Dạ, tôi...

"Lúng túng. Lúc này, cô bất giác bám chắc vào vai Nam Tú bên cạnh. Ngay cả Nam Tú cũng ngạc nhiên quay sang cô:"Em thực sự là...?"

"Thực ra... em chưa nói hết... Katsumi, là Katsumi, cũng là tên thật của em!"

Lúc ấy không khí kì quặc này mới biến mất, mọi thứ trở về bình thường. Vũ Anh cảm thấy vậy.

Tại sao mọi người vừa xong lại tỏ ra bất ngờ như vậy? Chỉ là một cái tên tiếng Nhật thôi mà?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!