Chương 31: Người con gái vận mệnh- Gặp gỡ

Bữa tối được Thẩm Phương nấu với mùi vị khá ngon. Nam Tú cùng Thẩm Phương sắp xếp những đĩa đồ ăn ra bàn, bày rất đẹp mắt.

"Òa! Hội trưởng Nam Tú, anh thật khéo tay quá!" Anh Đào nhìn bát đĩa đồ ăn sơn hào hải vị mang ra được sắp xếp cẩn thận, tay chắp vào nhau, không kìm được mắt sáng lên thèm rỏ rãi "Anh cùng chị Thẩm Phương nấu ăn cũng chuyên nghiệp nữa!"

Minh Nam Tú được khen cũng gãi đầu cười. Thực ra, kiếp trước, ngoài một Ninja tài năng, anh cũng được nhiều người khen với tay nghề nấu nướng không tồi của mình.

"Sao... hai anh chị không là một đôi luôn nhỉ?" Anh Đào mỉm cười che mồm và nháy mắt với Nam Tú. Anh chỉ gượng cười:

"Ấy chết, đừng có đùa thế chứ? Thẩm Phương là bạn gái của tiền bối Giang Mạn mà!"

"Nhưng mà..." Anh Đào khoanh tay, nhắm mắt ra bộ ngẫm nghĩ "Em cảm thấy hai người đó... sao sao ý..."

Nam Tú chỉ bình thản nhìn Anh Đào, không ai biết anh đang nghĩ gì. Lúc đó Thẩm Phương bước tới, tiếp đó là Sử Kiêu, Giang Mạn, Cảnh Sinh, Dư Tú và Vũ Anh.

Khi mọi người dùng bữa, Nam Tú chủ động lên tiếng trước:

"Dạo này nghe nói có thông tin của nhóm Uế Thổ Tử Thi..."

Giang Mạn: "Phải, chúng hoạt động khá mạnh ở mảng thăm dò, do thám"

Thẩm Phương: "Trước đó, chúng đã từng âm thầm buôn bán vũ khí, cướp bóc, đàn áp người nghèo... Vậy tại sao bây giờ bắt đầu im hơi lặng tiếng như vậy?"

Cảnh Sinh: "Tôi cho rằng, sau lần trực tiếp tấn công Vũ Anh, Tử Thạch đã dè chừng hơn với Tia chớp vàng, hội trưởng Minh Nam Tú".

Minh Nam Tú chỉ trầm tư. Còn Nam Dư Tú, em trai anh lại suy suy nghĩ nghĩ, xoa cằm:

"Nói mới nhớ, vì sao tên Tử Thạch lại biết về Vũ Anh như vậy?"

Anh Đào: "Cậu nói vậy là sao?"

Dư Tú: "Vì trước khi hắn đi, tớ có ở gần đó, hình như, hắn lảm nhảm gì đó, đại khái là...: Con bé Katsumi này, ngày càng giống bà nó! Và lời lão bà tiên tri, quả không sai...!"

Sử Kiêu chau mày "lão bà tiên tri?" rồi nhìn sang Vũ Anh. Mọi người cũng ngay lập tức đổ dồn sự chú ý tới cô. Vũ Anh chỉ lặng im trầm tư. Cuối cùng, sau một lúc im lặng, cô mới nói:

"Cách đây 5 năm, tớ có từng cùng bà tớ đi xem bói... Khi tới nhà bà ta, đã có rất rất đông người đứng chờ ở đó. Ánh mắt bà ấy di chuyển xung quanh, rồi không hiểu sao ánh mắt đó nhìn sang tớ, cảm giác lúc đó... lạnh sống lưng. Mọi người nhường đường cho bà cháu tớ bước lại gần..."

Khi ấy, bà lão tiên tri đã đặt hai tay lên vai cô, ánh mắt bỗng trở nên yêu quý nhìn cô. Cô cũng không hiểu vì sao, nhưng khi cất tiếng, giọng nói rất đỗi quen thuộc:

"Katsumi, cháu đây rồi!"

...

"Ồ! Tại sao bà ta lại biết cậu?" Anh Đào ngạc nhiên.

Vũ Anh lắc lắc đầu. Sau khi tiếp tục câu chuyện, tất cả mọi người đều rơi vào trầm tư. Giang Mạn, Cảnh Sinh và Nam Tú nhìn Vũ Anh như thể một sinh vật đặc biệt. 

Là cô ấy sao? Suy nghĩ chung của ba người đó.

Ba người đều nhớ lại... Sau khi đã chuyển sinh sang kiếp khác, trước khi mở mắt đón chờ một kiếp nhân sinh mới, đón chờ những thử thách và điều kì lạ mới, họ đều nghe thấy giọng của vị Lục Đạo đáng kính:

"Trước khi chuyển sinh đến đây, có một việc ta cần phải thông báo. Đó là có một nhân vật quan trọng sẽ xuất hiện xoay quanh cuộc gặp gỡ và gắn kết kiếp nhân sinh này của các con. Dù cô gái ấy có là một con người bình thường hoặc giả một nhân vật đặc biệt nào đó, thì đó, vẫn là người nắm giữ chìa khóa cho vận mệnh của các con, thậm chí còn hơn thế...!"

Anh Đào và Dư Tú suy nghĩ, chắc hẳn bà lão tiên tri đó rất giỏi, nên mới biết được tên thật của Vũ Anh. Còn Sử Kiêu âm trầm nãy giờ. Chẳng lẽ cô ấy là một người có thân phận thực sự đặc biệt? Bà lão đó không hẳn là giỏi đến mức biết được cả tên Vũ Anh, hay là đã biết trước cô? Còn nữa, tên Tử Thạch còn có một mối quan hệ gì đó với bà cô ấy...?

Riêng Thẩm Phương lúc này chợt chống mạnh hai tay lên bàn đứng phắt dậy, mặt cúi xuống không nhìn rõ biểu hiện, hơi run rẩy nói:

"Mọi người... mọi người tiếp tục ăn..."

Cảnh Sinh hỏi: "Sao thế? Cô không khỏe ở đâu à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!