Khi Tử Thạch tới, người ra nghênh tiếp là Vũ Anh.
Thực ra, cô không tự tin cho lắm...
Nhưng nghĩ tới lời của Giang Mạn...
Có lẽ, cô sẽ làm được!
"Thì ra là cô, Katsumi! Ra cô là gián điệp của nhóm tên Giang Mạn à?
"Tử Thạch bước tới. Lần trước nữa gặp đã bị tấn công, lần ở Mê cung ma thuật thì ở xa quá, còn lần này trông thấy, nhìn kĩ lại, người đàn ông này tuổi đã ngoài tứ tuần, mái tóc đã hoa râm bạc trắng, nếp nhăn cùng những vết sẹo chằng chịt bên má trông thật đáng sợ. Không chỉ vậy, nhìn xuống cổ, vết sẹo dài sâu do cô để lại vẫn còn đó... Lần này không phải là lừ lừ lạnh lùng đáng sợ, không nói không rằng bóp cổ cô như lần đó, mà giờ là chế giễu khinh khỉnh."Tôi..." Vũ Anh dừng lại, bình tĩnh nói:
"Thực ra...
"Chưa kịp nói gì nữa, ông ta bỗng đưa tay nắm chặt cổ áo cô, xách cổ cô lên, ánh mắt trợn trừng. Cô bị nhấc bổng lên bỗng giật mình ngẩn ra rồi lập tức cảm thấy khó thở. Giang Mạn giật mình kinh ngạc, bị phát hiện rồi sao? Anh lập tức lao ra, nhưng Nam Tú thân thủ nhanh hơn ngay lập tức xuất hiện bên cô, tay giữ chặt tay hắn. Tử Thạch chỉ hơi ngạc nhiên, cười khẩy, thân thể biến thành một hình nộm cắm rất nhiều kunai gắn bùa nổ. May mắn thay, anh nhanh chóng bế cô dịch chuyển tới một nơi an toàn."Em không sao chứ?" Nam Tú ân cần đặt Vũ Anh xuống.
"Vâng...
"Vũ Anh ngẩn ra, rồi từ từ bình tâm lại. Đằng kia, hình nộm từ từ biến mất, bất ngờ xuất hiện tại bụi rậm nơi Team 7 ẩn nấp. Hắn chợt xuất hiện gần đó, bồi thêm Hỏa độn vào hình nộm. Phát nổ. Lúc đó, tất cả đều nhảy khỏi đó an toàn. Tử Thạch hừ một tiếng. Không ngờ bọn nhãi con đã tiến bộ không ít! Nam Tú mỉm cười:"Mọi người khá lắm!"
Lúc này, Thẩm Phương cũng từ trên cây nhảy xuống đỡ Giang Mạn.
Anh bị thương...
Trong lúc lao ra nơi Tử Thạch đứng, anh bị thương bởi mấy thanh Kunai gắn độc phi tới.
Làm nhiệm vụ với anh ba tháng, cô đã quen với việc thân thủ nhanh nhẹn, xuất sắc. Chính mắt cô thấy, anh một mình lao ra trận chiến, mấy chục chiếc shuriken phát hỏa từ quân địch không thể làm anh bị thương. Huống chi vài thanh kunai này.
Hay là anh mất tập trung?
Người xuất sắc cũng có lúc sơ sẩy mà...
Thẩm Phương đỡ anh ngồi dậy, anh nói anh không sao...
Nam Tú đặt Vũ Anh xuống, cô cảm thấy buồn.
"Sao thế?"
"Em... đã không hoàn thành nhiệm vụ..."
"Không sao mà!" Nam Tú vuốt nhánh tóc rủ trước trán cô.
Nhưng... Giang Mạn... đã tin ở cô...
Vũ Anh gượng cười với Nam Tú để làm anh vui, nhưng ánh mắt chợt nhìn sang Giang Mạn.
Hóa ra anh bị thương...
Giang Mạn ngồi đó. Anh biết Nam Tú thân thủ luôn nhanh hơn trước mọi người. Là người sáng tạo ra Phi lôi thần thuật, anh rất thông thạo nó, nhưng tới đời sau này, Đệ Tứ
- Minh Nam Tú là một thiên tài đã thành thạo nó hơn cả anh.
Chỉ là... Vũ Anh có thể đã gặp nguy hiểm! Nếu Đệ Tứ không kịp ra, có thể cô đã...!
Thở phào, cũng may Đệ Tứ đã nhanh tay cứu cô...
Anh thực sự sợ hãi sẽ mất cô...
Nên mới bị mấy cây Kunai độc này đâm trúng... Cũng may thực ra, anh là em trai của người có khả năng tự hồi phục vết thương giỏi nhất thế giới Shinobi kiếp trước nên mấy thứ độc nhỏ này cũng không nhằm nhò gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!