Mộng mị suốt đêm, sáng tỉnh dậy, Vũ Anh mệt mỏi theo thói quen trở dậy để đi học. Cô mơ màng mở cửa phòng ra để đi vệ sinh cá nhân, liền bắt gặp một bóng hình quen thuộc.
Thì ra...
Cô sực nhớ ra, đây là nhà Giang Mạn tiền bối, và... căn phòng tối hôm qua cô ngủ chính là phòng đối diện phòng Giang Mạn!
Bốn mắt nhìn nhau...
Giang Mạn bất ngờ bắt gặp khuôn mặt đỏ ửng như trái cà chua của Vũ Anh. Cô vội nhìn đi chỗ khác, tay chân lúng túng tìm đường tới phòng đánh răng.
"Ở kia!" Giang Mạn "tốt bụng" chỉ về một phòng đang mở cửa.
"V... vâng!
"Cô ngại ngùng, tay chân loay hoay đi tới đó. Khi chuẩn bị đóng cửa, có một cánh tay ngăn lại... Cô giật mình nhìn lên, ngẩn ra không hiểu..."Đồ ngốc, cho tôi vào cùng nữa!
"Ơ...ơ............ Hảaa??? Sao lại thế?? Cô đang định đi vệ sinh!! Trái cà chua lại xuất hiện."Này! Cô... nghĩ gì thế?? Tôi
- vào
- đánh
- răng!
"Giang Mạn ánh mắt bất mãn, lấy ngón tay, nhe răng giả bộ làm động tác chải răng, nói rõ từng chữ cho cô hiểu. Giang Mạn nghiến răng bất lực, thật không muốn cô hiểu lầm anh là một kẻ không ra gì mà! Cô ngốc! Vũ Anh coi bộ đã hiểu ra, khuôn mặt dãn ra, nhường chỗ cho anh vào đánh răng. Cô định đi ra thì bàn tay anh nhanh chóng nắm tay cô giữ lại. Cho kem vào bàn chải, vừa đánh, anh vừa nói:"Đứng đây đánh răng cùng tôi..."
"Tôi...
"Cô ngỡ ngàng. Trong lòng bỗng xuất hiện một thứ gì đó bay bổng ngọt ngào chưa từng thấy thấm nhuần vào dòng sông cảm xúc đang vô định của cô. Cô đành quay lại. Cũng bôi kem vào bàn chải, đứng bên cạnh Giang Mạn đánh răng."Tối qua cô ngủ được chứ?"
"A... tôi, tôi mất ngủ..."
"Vì sao?"
"A... tôi, tôi... À, tôi chơi game trong điện thoại ấy mà..."
Làm sao cô dám nói là cô mất ngủ vì anh được...
"Cô hay nhỉ? Game trong điện thoại hay lắm sao? Dù bao nhiêu năm rồi, tôi vẫn không thể mê được mấy cái trò chơi kì lạ trong điện thoại như người ở thế giới này được..."
"Người ở thế giới này...? Ý anh là sao...?"
"À không... không có gì..."
"Cô..." Giang Mạn lại bắt chuyện trước "Trước đây cô... từng để mắt đến ai chưa?"
Vũ Anh giật mình. Nghĩ lại, thì ra, anh ấy bảo trước kia...
"Cũng từng, nhưng, không phải kiểu đó... ý tôi là... tình yêu... a... không!
"Vũ Anh buột miệng nói lỡ. Là thần tượng Minh Nam Tú... chỉ là thần tượng Minh Nam Tú trước kia thôi... Vũ Anh vụt đỏ mặt. Sao cô dám nói hai chữ ..."Tình yêu" trước mặt người cô rất rất rất thích chứ??
Giang Mạn đột nhiên nhoẻn miệng cười, thì ra là chưa yêu ai à? Hình như cô cũng thích anh thì phải...
Im lặng một lúc, không ai nói gì nữa...
Hai người chải trái tay nhau. Thỉnh thoảng, tay của Vũ Anh lại va vào tay của anh, mỗi lần như thế, tim cô lại hẫng lên.
Cảm nhận được cơ thể nóng ấm của người đàn ông tuấn tú đứng kế bên, cô lại không kìm được khẽ đỏ mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!