Chương 19: Nhiệm vụ đã kết thúc- Thích?

Thôi, lấy lại tinh thần viết tiếp...!

Thời gian chậm chạp trôi qua từng phút, từng giây. Nam Tú và Cảnh Sinh ở ngoài ẩn nấp cách "Mê cung ma thuật

"một đoạn đủ xa để theo dõi từ bên ngoài. Bên trong"Mê cung ma thuật

"có một đoạn đường được chiếu sáng nhờ mấy cột đèn đường phía ngoài khu công viên khi bóng đêm bao trùm thành phố. Vũ Anh, Dư Tú, Anh Đào và Sử Kiêu chia nhau ra nấp quanh đó. Giang Mạn và Thẩm Phương ẩn nấp gần hơn. Cuộc giao dịch bắt đầu. Vũ Anh ngạc nhiên nhận ra, một trong hai người đưa thuốc phiện cho người kia chính là người đàn ông đã có ý bóp cổ cô lần trước. Những vết sẹo trên cổ hắn chính là vết thương cô tạo ra khi chống cự lại. Đang đứng suy nghĩ trên một cành cây gần đó, cô vô ý trượt chân."Soạt!"

"Ai?!

"Người đàn ông đó chuẩn bị đưa vali chứa thuốc phiện bỗng dừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh. Thôi chết! Vũ Anh bịt mồm thầm nghĩ. Sau cú ngã trời giáng, cô tự trách bản thân mình bất cẩn. Nhưng sao cú ngã này không đau nhỉ? Cô nhìn xuống......."Má ơi! Là cậu à Sa Sử Kiêu??

"Vũ Anh thốt lên khe khẽ. Sử Kiêu bò dậy, tay đỡ lưng, mặt nhăn nhó"Đồ hậu đậu! Cậu nặng quá, làm gãy lưng tôi rồi!!"

"Hơ ơ, xin lỗi nhé, tớ không để ý..."

"AAAAA!

"Vũ Anh giật mình nhìn Dư Tú ngã xuống Sử Kiêu lần tiếp theo. Tiếng hét của Dư Tú và cú ngã làm cho hai cậu ấy ngã lăn ra khỏi bụi rậm khiến cả hai người đều bị phát hiện. Dư Tú gãi đầu cười:"Úi cha!

Tớ lỡ chân..."

Sử Kiêu nổi giận ánh mắt hình viên đạn nhìn Dư Tú:

"CẢ CẬU NỮA, NAM DƯ TÚ!!"

"Thì ra là bọn nhóc này... Các ngươi dám gây cản trở công việc của chúng ta! Những kẻ đáng chết!" Gã đàn ông tay cầm vali mắt gườm gườm nhìn hai cậu ấy.

"Kẻ đáng chết phải là ông mới đúng, lão già ạ!" Dư Tú cười tự tin, nhanh chóng dùng thuật ảnh phân thân biến ra năm người. Các "Dư Tú

"đồng loạt xông lên tấn công. Sử Kiêu cũng lao vào, dùng đôi mắt đỏ cùng hoa văn, được gọi là Nhãn thuật Tả luân nhãn theo bên cạnh Dư Tú. Giờ thì cả Giang Mạn, Thẩm Phương và Anh Đào đều nhảy vào cùng tham chiến. Vũ Anh cũng lao ra giúp Dư Tú một tay. Sa Sử Kiêu:"Chờ chút Dư Tú!"

Dư Tú: "Gì hả?"

Sử Kiêu nheo nheo mắt nghi ngờ "Hắn... không phải người tầm thường, nên đừng chủ quan!"

Dư Tú: "Hừ được! Cùng đánh hắn ra bã nào!

"Các ảnh phân thân của Dư Tú cùng bao vây gã đàn ông kia, người còn lại vừa giao dịch định bỏ chạy thì bị Sử Kiêu chắn ngang đường. Gã đàn ông có vết sẹo ở cổ sau một vài phút đã xử lí hết các ảnh phân thân của Dư Tú chỉ với những đòn thể thuật, còn phía bên Sử Kiêu, kẻ kia có sử dụng súng!"Đoàng! Đoàng!

"Hắn nổ súng. May mắn thay, nhờ có Tả luân nhãn nhìn trước được hướng bắn nên Sử Kiêu đã tránh được những viên đạn. Anh Đào hỗ trợ Sử Kiêu, Giang Mạn và Thẩm Phương có ý định đấu với người đàn ông cổ sẹo nhưng không hiểu sao tự dưng lại xuất hiện hàng tá Nhẫn giả khác thế này. Sức mạnh của Giang Mạn khi tới thế giới này đã bị phong bế hai phần ba rồi nên có hơi mất thời gian chút."Thì ra là ông, Tử Thạch!"

"Ngươi là...!!"

"Phải, là tôi, 5 năm rồi, không ngờ lại gặp lại ông ở đây... Chúng ta thật có duyên nhỉ?

"Cái gì? Giang Mạn tiền bối biết ông ta sao? Vũ Anh kinh ngạc. Nhưng rồi lại cảm nhận một luồng sát khí sau lưng! Có một thanh kiếm đâm tới!"Cẩn thận!

"Vũ Anh kéo Dư Tú ra, chỉ kịp tránh sang một bên, liều lĩnh bắt thanh kiếm bằng hai tay để khống chế. Thế nhưng, vết thương trên lòng bàn tay vừa được Anh Đào băng bó đã bị lưỡi kiếm làm rách toạc, chảy máu."A...!

"Cô liền buông tay ra rồi cố gắng đẩy Dư Tú ra xa, vừa né đường kiếm của tên đánh lén đó, vừa nén cơn đau ngoài da. Ngoảnh sang bên kia thấy Giang Mạn cùng Thẩm Phương đã lao tới ông ta, đang"Song kiếm hợp bích" ăn ý cùng gã Tử Thạch đó. Khoảnh khắc đó, lòng cô lại chợt buồn vu vơ.

Trong lúc Vũ Anh còn ngơ ngác, Dư Tú liền đẩy cô ra chỗ khác, trực tiếp dùng Kunai của mình đấu với tên đó.

Trong túi cô chợt rơi ra một thứ... là Kunai ba lưỡi của Minh Nam Tú...

Vũ Anh biết tình trạng của mình với vết thương sâu như vậy khó mà cầm cự chiến đấu được, đành lui ra để Dư Tú không vướng tay vướng chân, đồng thời cầm cây Kunai ba lưỡi đặc biệt rơi dưới đất lên, gọi tên Minh Nam Tú để cầu cứu...

Chưa kịp nói xong tên Minh Nam Tú thì...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!