Ngôn Kỉ Hàn vẫn tỏ ra bình thản như không có việc gì. Hàn Băng cũng tỏ ra một chút phối hợp. Suốt cả giờ thượng triều, không kém nửa thời gian ánh mắt y đặt trên người kia.
Đợi đến cuối buổi, y mới đứng trên nơi cao nhất mà tuyên bố.
"Ngôn Kỉ Hàn tiếp chỉ."
Có vi thần. Hắn quỳ bước ra khỏi hàng, quỳ xuống trước mặt Hàn Băng.
"Trẫm phong ngươi làm Ngôn Tiệp dư, lấy hiệu Lệ Kỉ, từ tay ngự tại Hà Lệ cung. Lập tức chuẩn bị tiến cung."
Hắn nhìn Hàn Băng một lúc.
"Đội ơn hoàng thượng."
"Hoàng thượng việc này tuyệt đối không thể." Tả thừa tướng bước sang bên can ngăn.
Hàn Băng nhìn Tả thừa tướng nhíu mày. Tại sao?
"Bẩm hoàng thượng, Ngôn Kỉ Hàn là một triều thần."
"Có luật lệ là triều thần thì không được trở thành phi tần của trẫm?"
Tả thừa tướng nghẹn ứ lời, không biết đáp sao cho hợp.
"Nếu đã không ai phản đối thì bãi triều." Hàn Băng không đợi nhiều mà nhanh chóng rời khỏi đó.
Bãi triều.
Lý công công cất cao giọng rồi nhanh chóng chạy theo y.
—–
Hàn Băng vân vê chén trà trong tay, mắt nhìn hơi nóng ngun ngút mờ ảo bay ra khỏi miệng chén.
"Bẩm hoàng thượng, Ngôn Tiệp dư cầu kiến."
Mắt y vẫn chăm chú nhìn làn hơi. Cho vào.
Ngôn Kỉ Hàn một thân hồng y lộng lẫy chậm rãi tiến vào.
"Thần thiếp Ngôn Tiệp dư tham kiến hoàng thượng."
Hàn Băng không nói, khẽ giơ tay ra hiệu. Kỉ Hàn lại gần bàn, các cung nữ cùng thái giám đồng loạt lui ra.
Mọi người vừa lui ra, Kỉ Hàn đã ngồi xuống, tự mình rót một chén trà, mắt nhìn Hàn Băng.
"Đã nói là Quý phi, tại sao lại thành Tiệp dư?"
Hàn Băng cười nửa miệng.
"Ngươi làm quan, bất quá cũng chỉ đến hàng ngũ phẩm. Ngươi vin vào thứ gì mà đòi một lần lên luôn nhất phẩm?"
Hắn cười nhạt.
"Trẫm có nói cho ngươi làm Quý phi. Chứ không nói cho ngươi ngay lập tức."
Hắn uống một ngụm, cũng chẳng thèm ngẩng mặt lên nhìn Hàn Băng.
"Tiệp dư cũng ngang hàng tam phẩm." Y dưa một miếng điểm tâm đến gần miệng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!