Chương 30: (Vô Đề)

Hạ Mẫn đỡ thắt lưng đứng dậy. Đi đâu?

"Bẩm sứ giả. Hoàng thượng nói ngài đi rồi sẽ rõ."

Hạ Mẫn bên trong mặc lại y phục, khoác lên mình chiếc áo choàng quen thuộc. Trong lòng hắn hồi hộp vô cùng, không biết Hàn Băng chuẩn bị gì cho hắn đây.

Hắn tự dưng quay lại, tiện tay cầm theo cái khánh mà Hàn Băng tặng hôm trước, tay cũng vô thức xoay xoay chiếc nhẫn mà y tặng.

Hạ Mẫn chậm rãi đi ra, được Lý công công dìu lên xe ngựa.

Lý công công hô một tiếng, rồi lên ngồi trước xem. Phu ngựa cũng tiện tay đánh ngựa đi. Hàn Lân đi ngang qua thấy vậy liền dừng chân một lúc rồi nhún người dùng khinh công đuổi theo.

Xe ngựa đi đến gần cổng thành thì Lý công công bỗng nhiên nghe thấy tiếng gọi đằng sau. Lý công công. Xe ngựa dừng lại, lão chậm rãi xuống ngựa.

"Tiểu Bảo, có việc gì vậy?"

Lý công công hỏi vị thái giám trẻ đang hớt hải chạy tới.

"Không xong. trong cung xảy ra chuyện."

Lý công công nhíu mày.

"Ngươi tự mình xử lý." Rồi quay lại xe ngựa.

Không được. Hắn mạnh bạo kéo y lại.

"Không có ngài không thể xử lí được."

Nhưng ta đang bận. Y chỉ xe ngựa.

"Vậy ta đi giúp ngài, ngài mau đi xử lý công chuyện."

Vậy ổn không? Y ngơ ngác.

"Chắc chắn ổn, mau đi kẻo trễ." Hắn đẩy Lý công công theo hướng ngược lại, tự mình thì leo lên xe ngựa.

"Vậy ngươi cẩn thận. Phu ngựa biết đuờng." Lý công công gọi với theo.

Được được.

Hạ Mẫn trong xe vẫn bình yên ngủ, không hay ngoài xe vừa xảy ra chuyện quan trọng.

—-

Hô… Hạ Mẫn bị xe ngựa sóc nảy quá đà gọi tỉnh.

Bụng hắn đau ê ẩm lạ thường, xe ngựa đi vừa nhanh lại còn đi trên đường không bằng phẳng. Hắn thực sự không chịu nổi nữa.

"Lý… Lý công công… Dừng… Dừng xe một chút…" Hắn nhu nhu thắt lưng đau mỏi.

Bên ngoài không một tiếng đáp, xe ngựa vẫn kịch liệt sóc nảy đều đều. Dường đi lại có vẻ dốc như đang lên núi.

A! Hắn cúi xuống nhìn bụng. Thực sự hắn không chịu nổi nữa.

Bỗng xe ngựa dừng lại. Hắn an ổn trấn an thai nhi đang nháo động trong bụng, tay đang định mở rèm cửa ra xem thì một thanh đao sắc lẻm theo cửa sổ xuyên qua đến trước mặt hắn. … Hắn thất kinh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Từ cửa bên kia lại một thanh đao xuyên qua. Hắn nhanh nhậy tránh né, nép váo sát mép xe, xe ngựa bấp bênh như muốn đổ xuống, hắn liền qua mép bên kia. Quả không ngoài dự liệu, một thanh gươm xuyên qua mềm cửa bay thẳng đến gần hắn.

Cũng may có tránh né, thanh gươm chỉ kịp làm hắn bị thương nhẹ trên cánh tay. Rồi các thanh gươm từ tứ phía đâm tới, nhát nào cũng muốn mạng hắn. Bỗng tiếng đao kiếm va vào nhau lách cách vang lên, từng thanh đao một cứ thế lần lượt rút ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!