Chương 68: Thực lực đánh mặt

Hàn Nghĩa và Lâm Phi Lam đi đến trước mặt Cố Mục Niên, Hàn Nghĩa vươn tay, cùng bắt tay với Cố Mục Niên: "Cố Tổng."

Cố Mục Niên khẽ nhếch môi, "Hàn tiên sinh.

"Sau đó ánh mắt thoáng nhìn về phía Lâm Phi Lam. Hàn Nghĩa chú ý tới, liền chủ động giới thiệu:"Vị này là bạn gái của tôi, Lâm Phi Lam, trưởng phòng marketing IR.

"Cố Mục Niên chỉ gật gật đầu, không nói gì. Mà biểu tình của Lâm Phi Lam thì có chút cương ngạnh, giống như có chút sợ hãi. Khương Dao nhìn chằm chằm Lâm Phi Lam, trên mặt ban đầu luôn mang ý cười mà lúc này lại chậm rãi trở nên băng lãnh. Cố Mục Niên phát hiện ra được, nhẹ giọng kêu câu:"Dao Dao?"

Khương Dao phục hồi tinh thần, nghe thấy Hàn Nghĩa nói: "Đúng rồi, nghe Lâm Phi Lam nói, Khương tiểu thư và cô ấy trước đây từng là bạn học sao?"

Lâm Phi Lam có chút thất kinh, không biết đáp lại thế nào, Khương Dao trực tiếp thay cô ta trả lời: "Lâm tiểu thư hình như đã nhớ lộn, cũng có thể là tôi không có nhiều ấn tượng với Lâm tiểu thư đây."

Lâm Phi Lam lúng túng giật giật môi, "Hàn Nghĩa, cơ thể em có chút không thoải mái, rời đi trước được không…"

"Được, em hông sao chứ?

"… Sau khi hai người rời đi, Cố Mục Niên thuận miệng hỏi Khương Dao:"Vừa rồi làm sao vậy? Giống như em đối với cô gái vừa rồi, có chút kỳ quái.

"Nếu là với tính cách của Khương Dao, ít nhất cô sẽ luôn vui vẻ ôn nhu với mọi người, chứ không tỏ thái độ như vậy. Khương Dao cười cười, ôm chặt cánh tay của anh:"Em chỉ là không muốn có bất cứ sự liên quan nào tới người đó nữa.

"Ừm, em muốn làm cái gì anh cũng sẽ không ngăn cản."

Cô gái của anh không cần thiết đối phải giả diện xu nịnh người khác.

Lâm Phi Lam ở bên kia, đi đến toilet, nhìn chính mình trong gương, sắc mặt cũng thay đổi.

Bây giờ, cô ta không muốn gặp Khương Dao và Cố Mục Niên. Vì chuyện thư tình đã bị phát hiện, cô ta ở trước mặt Khương Dao cũng rất chột dạ. Nhưng mà cô ta đối với Khương Dao tràn đầy chán ghét.

Gần đây IR và Chí Sinh đang tranh đoạt hợp đồng để hợp tác với Nhâm Mật, hôm nay cô ta và Hàn Nghĩa đến đây, chính là hi vọng có thể tiếp xúc với Nhâm Mật nhiều một chút.

Nếu ở phương diện tình cảm cô ta không chiến thắng được Khương Dao, thì ở trên phương diện cô ta nhất định phải mạnh hơn Khương Dao.

Yến tiệc bắt đầu, chủ của bữa tiệc hôm nay đến bục nói, cảm ơn mọi người đã đến, Nhâm Mật làm khách đặt biệt cho nên cũng lên tiếng nói vài câu.

Sau khi kết thúc, mọi người lần lượt đến tặng quà sinh nhật, Cố Mục Niên cũng mang Khương Dao đến chúc mừng, sau đó đi đến một bên.

Một lát sau, bên tai Khương Dao văng lên một trận trầm thấp của khúc dương cầm, cô quay đầu nhìn lại, là Nhâm Mật đang khảy đàn!

Tiếng đàn quanh quẩn bên tai, uyển chuyển êm tai, Khương Dao sợ hãi nói: "Hóa ra Nhâm Mật còn biết chơi đàn dương cầm a, thật là lợi hại."

Cố Mục Niên xoa bóp vành tai của cô: "Có cần tới chỗ đó hay không? Đây có lẽ là một cơ hội.

"Ánh mắt Khương Dao tỏa sáng, gật gật đầu, anh liền theo cô đi qua. Lúc hai người qua đi, đã có một nhóm người quay xung quanh ở chỗ này. Vương Xuyên – chủ bữa tiệc ở bên cạnh nghe say mê, hóa ra là vì mặt mũi của Vương Xuyên, mới có thể làm cho đại minh tinh tự mình khảy một bản. Một bài khúc dương cầm có độ khó rất ca bao phủ nhàn nhạt ưu thương, khiến cho người nghe cảm thấy say mê. Sạ khi khúc nhạc kết thúc, liền có người vỗ tay, có người nhỏ giọng nói một câu:"Nhâm Mật lại vẫn chơi đàn dương cầm sao bài này là < hôn lễ trong mộng > thật là ý đồ không đơn giản, phải không?

"Trong giọng nói mang theo một tia khinh thường, khiến cho người nghe cảm thấy không thoải mái. Khương Dao chuyển qua, giọng điệu bình thường mở miệng:" Lúc Nhâm Mật gãy đàn ban đầu là hàng A, lại chuyển hàng D, sau đó lại chuyển hàng A.

Hơn nữa bài này là là của Richard Clayderman < ngày mùa thu nói nhỏ >, không phải < hôn lễ trong mộng >."

Có người nghe thấy Khương Dao nói chuyện cũng không nhịn được che miệng cười thầm nữ về cô gái có ý đồ xấu lúc nãy, sắc mặt cô ta đỏ bừng, trợn trắng nói:."

Nói như thể là cô đàn bài đó vậy, hứ"

Khương Dao cười dịu dàng đoan trang, "Tôi quả thật sẽ không đàn bài khó như vậy, cho nên đành phải nhắm chặt miệng im lặng thưởng thức.

"Ngụ ý, chính là sẽ không giống cô gái kia nói nhiều như vậy. Bên này Khương Dao cùng cô gái đó trò chuyện đã làm cho Nhâm Mật và Vương Xuyên chú ý, Nhâm Mật cười hỏi:"Cũng có người biết đoạn nhạc này sao?

Lúc này cô gái kia tức giận dâng trào, tranh nhau lên tiếng: "Vừa rồi Khương Dao tiểu thư nói cũng sẽ chơi đàn dương cầm đó.

"Cố Mục Niên nghe vậy, sắc mặt liền đen xuống, đang muốn nói chuyện, liền bị Khương Dao ngăn cản. Ánh mắt Nhâm Mật kinh ngạc nhìn Khương Dao:"Hả? Khương tiểu thư cũng sẽ đàn cái này?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!