Cố Mục Niên không hề nhiều lời, đứng lên, đi ra ngoài.
Giang Dung cả người xụi lơ ở trên ghế, hoàn toàn không có dự liệu đến cục diện này. boss mở miệng, Quý Ngưng nhất định là vào không được Chí Sinh.
Giang Dung đi ra, như cũ dựa theo lưu trình mà nói, hai người trở về chờ đợi kết quả phỏng vấn. Quý Ngưng nhìn thấy sắc mặt của Giang Dung không tốt lắm, chính mình đột nhiên cũng cười không nổi.
Khương Dao vừa rồi nhìn đến Cố Mục Niên ly khai, cô cũng không dám đi tìm anh, định một mình về nhà.
Nhưng mà cô vừa mới vào thang máy, liền nhận được tin nhắn: ( ở cửa thang máy chờ anh.)
Cô nghe lời anh đợi ở cửa thang máy, ba phút sau liền nhìn thấy anh từ thanh máy dành riêng cho tổng tài đi ra.
Anh đi đến trước mặt cô, nói: "Anh đưa em trở về."
"A, không cần đâu, " Khương Dao vội vàng vẫy tay, "Anh còn phải đi làm.
"Cố Mục Niên thần sắc nhỏ liễm, giải thích:"Anh chỉ là vừa xong trở về lấy một số thứ, thuận tiện mà thôi.
"Khương Dao sờ sờ đầu,"Vậy được rồi...
"Anh đem cô kéo vào thang máy dành riêng cho anh, đến tâng 1 hai người ra ngoài. Cố Mục Niên vụng trộm liếc mắt đi ở bên cạnh cô, thuận miệng hỏi:"Em có muốn giải thích một chút, hôm nay tại sao em lại xuất hiện ở nơi này?
"Khương Dao mím môi cười:"Mấy ngày hôm trước em nộp lý lịch sơ lược."
"Như thế nào không đề cập tới trước nói một tiếng.
"-- Anh nói. Khương Dao cười cười đáp:"Nói ra thì anh sẽ khiến em đi cửa sau sao?Anh nghiêm mặt nói:Sẽ không."
"Kia không phải được, em còn nói làm chi.
"--Cô nói. Cô cong môi cười, Cố Mục Niên cũng không hề tiếp tục đề tài này. Lên xe, hai người ngồi ở hàng sau. Anh mười ngón giao điệp, tự nhiên đặt ở trên đùi. Khương Dao cũng không nói, liền im lặng xoát weibo. Một lát sau, bên tai cô truyền đến thanh âm rõ ràng của anh:"Khương Dao, em nói thật với anh."
"Ân?" Cô ngẩng đầu.
"Tại sao tới Chí Sinh." Anh hỏi
"Anh làm chi hỏi như vậy..." Cô đáp
"Anh nói cho em biết, em không lựa chọn công ty khác. Bởi vì khách quan mà nói, em tiếp thu qua nhà của anh giúp. Nhưng mà ạm không nghĩ sau này trở thành em lấy lý do báo ân."
Khương Dao thân mình dựa vào ghế, từng câu từng từ nói:
"Anh không hiểu em. Em thích Chí Sinh, lúc phỏng vấn đã nói rõ ràng thấu đáo. Em là muốn cảm tạ nhà của anh, nhưng mà đây không phải là lý do chủ yếu."
Mục Niên nói: "Vậy em nói một chút, cái gì là chủ yếu?
"Cô nhìn về phía anh, đáy mắt mang theo ý cười,"Bởi vì em nghĩ em và anh sẽ cùng nhau đứng lên Trung Quốc châu báu ngành sản xuất đỉnh.
Em biết anh có chí lớn, em cũng có.
"—— Hác Bội Bội trở về một ngày trước, Khương Dao tay triệt để hảo, hai người liền yên tâm ra ngoài xát một lúc. Trong tiệm Nhật Liêu, Hác Bội Bội đang định cho Khương Dao trong chén thanh rượu, liền bị Khương Dao ngăn cản:"Mình không uống, sợ đợi lát nữa ở đây uống say.
"Hác Bội Bội cười nhạo:"Thật không có chí khí.
Ra ngoại quốc nhiều năm như vậy, tửu lượng một chút cũng không tiến bộ.
"Khương Dao là trứ danh"Ba ly đổ
", tửu lượng cực kém. Lần đầu tiên trong đời uống say vẫn là lúc học trung học, bị Cố Mục Niên kéo đi uống rượu, cuối cùng cô say rào rạt, anh cũng bị ba Cố và mẹ Cố hung hăng giáo dục một phen. Khương Dao lắc đầu:"Mình là không nghĩ đợi lát nữa hai ta đều thành tửu quỷ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!