Ngày thứ hai sau khi Khương Dao trở về, cô ăn xong cơm chiều liền đi sang biệt thự bên cạnh thăm chú Cố, thuận tiện cùng dì Cố tán gẫu.
Khi còn nhỏ, lúc Cố gia vừa mới chuyển đến ở bên nhà cô, cô thường xuyên bị Cố mẫu mời qua đi làm tác nghiệp, ăn điểm tâm, đôi khi sẽ còn bảo Cố Mục Niên dạy cô làm bài tập.
Nhớ tới cái này, Khương Dao sau này mới phát hiện, Cố Mục Niên không phải ngốc, chỉ là không nguyện ý đọc sách.
Cô đi qua trước cửa đình viện, gõ cửa, dì Cố thấy cô, liền vui vẻ kéo cô vào nhà.
"Con tới xem một chút chú Cố một chút, thân thể chú ấy thế nào rồi ạ?"
"Không sao, ông ấy là miễn dịch không được tốt lắm. Để dì dẫn con đi lên trên lầu gặp ông ấy.
"Khương Dao đi đến thư phòng, gặp chú Cố đang xem thư, lại còn ho khan vài tiếng."Chú Cố --
"--Khương Dao lên tiếng"Ui, Dao Dao tới à, vào ngồi đi con.
"-- Chú Cố nói. Dì Cố nói đi đem điểm tâm cho Khương Dao, ở trong thư phòng liền chỉ còn hai người. Chú Cố hỏi han Khương Dao về việc tốt nghiệp, biết cô là đã học xong liền quay về nước, ông ấy khen ngợi không thôi."Vẫn là cảm ơn chú Cố cùng dì Cố đã giúp con, nếu không có hai người, con cũng...
"-- Khương Dao cảm kích nói. Chú Cố khoát tay:"Lời này về sau đừng nói nữa, con như vậy lại đem chúng ta trở thành xa lạ. Chúng ta là đủ khả năng giúp đỡ một điểm nhỏ này.
Chú thực vui mừng con có thể ở thiết kế đá quý có trình độ cao.
Lúc trước khi chú Cố biết cô có cảm hứngđối thiết kế đá quý, nên có ý bồi tài.
Khương Dao sờ sờ đầu, khiêm tốn nói: "Con chẳng qua học chút da lông mà thôi.Chú Cố đáp:Nha, chú nghe nói năm trước có trận thi đấu thiết kế đá quý trên toàn cầu, con đứng thứ hai trong châu Á, thì không phải đơn giản a.
"Dì Cố đem hoa quả bưng vào, chú Cố vừa muốn đi lấy một trái, liền bị dì Cố ngăn cản:"Sinh bệnh chớ ăn hoa quả."
"Cái bà này, tôi ăn chút thì đã làm sao...
"Khương Dao ở bên cạnh nhìn hai người cãi nhau, cũng cười. Trò chuyện xong sau, Khương Dao cùng dì Cố đi xuống lâu."Mục Ca Ca, anh ấy ở trong phòng sao?
"Khương Dao thuận miệng hỏi. Dì Cố thở dài một hơi,"Đến bây giờ còn chưa có trở về đâu. Phỏng chừng lại là làm thêm giờ, cũng không biết có ăn cơm đúng giờ hay không?
"Khương Dao nhìn dì Cố mang khuôn mặt u sầu, trong lòng cũng lo lắng theo, hai người ngồi trên ghế sofa, dì Cố liền nói về chuyện của Cố Mục Niên."Đứa nhỏ này bây giờ còn để cho dì bận tâm.
Nó là quá liều mạng, lấy công tác trọng yếu, thân thể liền không muốn chặt?"
"Anh ấy cũng là hy vọng có thể quản lý tốt công ty, không muốn khiến dì cùng chú Cố thất vọng.
"-- Khương Dao khuyên nhủ. Dì Cố u sầu đáp:"Dì với chú cũng không nghiêm khắc như vậy đối với nó....
"Khương Dao đang nghĩ tới việc đổi cách nối để an ủi tâm tình đang lo lắng của dì Cố không nghĩ rằng Cố lại nói:"Dao Dao, bằng không con giúp dì gọi điện thoại cho nó bảo nó sớm trở về nghỉ ngơi được không?"
"A?
"Khương Dao trố mắt. Dì Cố dưới đáy mắt lướt qua mỉm cười,"Dì mỗi lần lải nhải nó, nó liền không vui. Con giúp dì gọi điện thoại, như vậy dig cũng yên tâm.
"Khương Dao ngập ngừng:" Nhưng mà...."
"Không có gì đâu, dù sao thì khi còn nhỏ con chẳng phải thường xuyên giúp dì coi chừng Mục Niên sao?"
-- Dì Cố lại bảo.
Lúc Khương Dao mới quen Cố Mục Niên, dì Cố thường xuyên gọi cô giám sát anh, xem anh có trộm đi quán net hay không, chơi game không làm bài tập, hút thuốc đẳng đẳng.
Khi đó là cô còn nhỏ, đối với việc này cảm thấy rất bình thường, nhưng mà bây giờ cô đâu còn dám quản hắn.
Bất quá dì Cố đều nói đến đây, cô cũng chỉ hảo cứng da đầu mà làm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!