Chương 20: Thất tịch

Khương Dao mím môi cười, buông di động, đứng lên. Đi vào chỗ nghỉ còn nhìn thoáng qua mọi người không ai chú ý tới cô cả.

Cô đi vào, liền nhìn thấy Cố Mục Niên ngồi ở chỗ quầy bar, mắt anh nhìn về phía ngoài cửa sổ, uống cà phê, hầu kết chuyển động trông rất gợi cảm.

Cô nhẹ nhàng khép cửa lại, đi qua chỗ anh rồi ngồi xuống.

"Tìm em có chuyện gì vậy?

"Cố Mục Niên quay đầu nhìn cô một cái, đem cà phê bỏ lên trên bàn, nói:"Chẳng lẽ có chuyện gì mới được tìm hay sao?"

"A? Không có nha." Cô lại mỉm cười, thanh âm nhẹ nhàng:

"Được rồi, em chính là muốn hỏi một chút, Chí Sinh chuẩn bị như thế nào? Vẫn thuận lợi chứ?"

"Tám giờ tối nay, đem đồng bộ phát lên trang web, lập tức mở ra dự thụ.

"Khương Dao còn không có quyền lợi xem qua video trước khi phát lên trang web, cho nên cũng không biết được hiệu sẽ quả như thế nào, có thể thu hút người tiêu thụ hay không? Hơn nữa IR cùng Bội Cẩm, đã bắt đầu dự thụ rồi, ở trên thị trường thì bọn họ cũng đã chiếm đóng được không ít. Chí Sinh có thể lật ngược hướng gió hay không thì phải xem kết quả đêm nay như thế nào. Cô khích lệ nói:"Yên tâm đi, chúng ta chuẩn bị tốt như vậy, nhất định sẽ không có vấn đề gì. Đêm nay mọi người đều tự nguyện lưu lại tăng ca để chờ đợi kết quả sau cùng.

"Cố Mục Niên gật đầu. Cô nhìn mi mày của anh nhiều kia gần như phần trầm ổn và thành thục, không khỏi cảm thán nói:"Cố Mục Niên, lúc em mới quen anh, anh không phải như thế.

Lúc trung học anh như tiểu hài tử, ngây thơ cực kỳ...

"Cô nhận được ánh mắt lạnh của anh ném tưới, lập tức hối hận che miệng lại, đôi mắt lại cong thành hình trăng non, cô muốn trốn. Anh nhanh chóng bắt được cổ tay của cô, đem cô kéo đến bên người, anh và cô dán vào thật gần. Khương Dao lưng dán vào quầy bar, phảng phất bị anh giữ vào trong ngực. Lòng của cô không khống chế được nhanh chóng nhảy lên, cả người ngây ra."Muốn chạy trốn? Đều không có cửa.

"Thanh âm trầm thấp của anh mang theo sự cảnh cáo. Khương Dao nhướn mày, thanh âm mang theo hờn dỗi:"Anh buông ra... Đợi lát nữa, lỡ như có người tiến vào."

"Còn nói anh ngây thơ không?

"Khương Dao nở nụ cười,"Anh bây giờ làm như vậy thật sự rất ngây thơ.

"Tay phải của anh nắm lấy cổ tay cô không có buông ra, tay còn lại thì gãi gãi cằm của cô. Cằm truyền đến chút ngứa, Khương Dao vừa định đánh vào tay anh thì anh liền buông lỏng tay cô ra. Cô thu tay lại, trừng mắt nhìn anh một cái,"Ngây thơ a!!"

Nói xong cô cũng quay đầu đi bỏ Cố Mục Niên ở lại. Anh nhớ lại bộ dáng vừa rồi của cô, từ trước tới nay cô một chút cũng không thay đổi vẫn trẻ con như vậy.

Bên môi cô nhiễm lên ý cười, tâm tình trở nên tốt hơn nhiều.

Buổi tối, khi mọi người cơm nước xong, tất cả mọi người cơ bản đều ở lại công ty ăn cơm. Phòng tiêu thụ đang làm thống kê số liệu cuối cùng, phòng mở rộng đang chỉnh lại video, mỗi người đều có một trăm phần trăm tinh thần cùng với nhiệt huyết.

Gần tới tám giờ, Khương Dao đến phòng tin tức và kĩ thuật ở dưới lầu, nơi này đợi lát nữa sẽ có đầy đủ tình huống tiêu thụ, mọi người có thể lập tức xem kết quả.

Tiếng bước chân, tiếng bàn phím, tiếng nói chuyện ở bên tai tầng tầng lớp lớp vang lên. Giờ phút này tim của Khương Dao đập thật nhanh. Cô nhìn các nhân viên ở xung quanh mình, trong đó có mấy người thần sắc mệt mỏi vì mấy ngày nay cơ hồ mỗi đêm đều ngủ ở công ty.

Tất cả nhưng việc bọn họ làm đều xuất phát từ nội tâm muốn cống hiến chính mình lực lượng, vì chính là đêm nay.

Cố Mục Niên ngồi ở chính giữa màn hình LED cùng mọi người chờ đến tám giờ.

Thời gian tích tắc, kim đồng hồ đi đến 19:55:30, mỗi người đều nín thở chờ đợi.

19:55:45...

19:55:55...

20:00:00.

Tám giờ đúng, màn hình đang tối đên bỗng sáng lên.

Đập vào mắt chính là hình ảnh sáng sớm của mùa hè, sau đó một nữ sinh mặc đồng phục đang đạp xe, tóc dài bay bay trong gió, mấy giây sau, có một chiếc xe đi tới, người lái xe là một nam sinh.

Lập tức vang lên tiếng nói nội tâm của nam sinh: "Tớ thích cậu đã bốn năm rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!