Chương 16: Đi họp mặt

Bôi tinh dầu xong, cô ngập ngừng nói một câu "Cám ơn

", Cố Mục Niên lại bảo tiếp tục ăn. Nhưng mà cô vừa ăn hai cái, mắt phải liền có chút không mở ra được..."Tinh dầu cay mắt quá a!" Cô chớp mắt, mắt phải liền lộ ra chút ánh nước, Cố Mục Niên mím môi cười, trấn an cô: "Chịu đựng một chút đi, lát sau sẽ hết."

Cô tức giận đánh anh một cái, lại thấy ý cười của anh càng sâu.

Cuối cùng cô ăn hết pizza, ra ngoài tiếp tục làm tam đồ thị hình chiếu.

Buổi tối bận rộn đến hơn chín giờ, Cố Mục Niên sợ cô ăn không tiêu, liền đem cô mang về nhà. Nhưng mà ai biết được sau khi Khương Dao về nhà lại tiếp tục làm đến rạng sáng..

Cuối cùng cô mơ mơ màng màng ngủ đi, quên đặt đồng hồ báo thức, sáng ngày nghe được tiếng chuông cửa mới tỉnh lại.

Tiếng chuông cửa vang lên, cô giật mình nhảy dựng lên một cái, thấy di động hiện lên tám giờ!

Cô chạy tới mở cửa, nhìn thấy Cố Mục Niên đã mặc tây trang, trong tay xách túi công văn, chuẩn bị đi làm.

Anh thấy đầu tóc cô bù xù, còn đang mặc áo ngủ, ánh mắt mắt nhập nhèm, liền biết đã xảy ra chuyện gì.

Anh còn chưa nói gì, Khương Dao liền lập tức nhận sai: "Ô ô ô em lập tức đi đánh răng rửa mặt. Ngủ dậy muộn mất rồi...

"Cô nói xong lại vội vội vàng vàng trở về phòng, Cố Mục Niên bất đắc dĩ lắc đầu đi tới. Chuẩn bị xong, cô đi ra khỏi phòng ngủ, liền nhìn thấy Cố Mục Niên vẫn còn ngồi trên sô pha chờ cô."A Anh như thế nào còn ở đây?"

"Đưa em đi làm."

"Không cần đâu."

"Hiện tại em mà đi xe buýt tới, sẽ bị muộn đó.

"Nói xong anh đứng lên. Khương Dao thỏa hiệp:"Vậy được rồi, mình đi thôi.

"Cô lấy một cái trong bàn trái cây táo, liền đi chỗ tới hành lang gần cửa ra vào đổi giày. Rất nhanh đã đến Chí Sinh, Cố Mục Niên nhìn vào trái táo trong tay cô:"Em sáng nay liền ăn cái này?"

"Ân, không còn kịp rồi, đợi lát nữa em sẽ đi ngâm chút yến mạch ăn.

"Cố Mục Niên nhíu mày, giọng điệu có chút lãnh:"Tối qua làm việc tới mấy giờ?"

"Ngô... Chắc gần hai giờ sáng? Dù sao bây giờ em vẫn còn chút sinh lực.

"Anh vỗ xuống cái đầu của cô:"Hồ nháo. Về sau đừng như vậy nữa được không? Quầng thâm mắt của em quá nặng.

"Khương Dao mỉm cười,"Ân, em biết rồi."

Cô đột nhiên ghé sát vào người anh, trộm cười hề hề, " Sao đột nhiên lại quan tâm em như vậy?

"Anh nhìn cô một chút, hừ lạnh một tiếng, mắt nhìn phía trước. Khương Dao nhìn thấy bãi đỗ xe, liền nói muốn xuống xe trước, không thể bị người khác nhìn thấy. Sau khi cô xuống xe, Cố Mục Niên gọi một cuộc điện thoại cho tiểu lý. Lúc Khương Dao đến văn phòng là còn năm phút đồng hồ. Cô hít sâu vài lần để bình phục lại tiếng thở dốc của mình, sau đó ngồi xuống làm việc. Mười phút sau, tiểu lý xách vài cái túi gì đó, đi đến chỗ làm việc."Mọi người có ăn điểm tâm hay không? Lại đây lấy, là Cố Tổng mời khách, mỗi người một phần.

"Tiểu lý nói. Nhất thời, có nhiều nhân viên đều hưng phấn mà qua lấy, Khương Dao cũng rất đói bụng, cho nên chờ tất cả mọi người lấy xong, cô mới đi qua lấy. Tiểu lý nhìn thấy cô, lộ ra tươi cười, đem một cái trứng gà cùng bánh bao nhân sữa trứng, còn có sữa đậu nành đưa cho cô. Khương Dao vừa thấy, tất cả đều là món mà cô thích ăn. Tiểu lý còn nghĩ, nếu mà Khương Dao không lại đây lấy, anh ta còn phải đưa qua, nhưng mà cuối cùng cô cũng tới lấy, thật tốt."Cám ơn.

"Anh ta cười, nói nhỏ với cô:"Cố Tổng bảo tôi nói một tiếng với cô, boss bảo cô ăn một cút mới có khí lực mà làm việc, nếu ăn không đủ thì đến văn phòng của boss, ở đấy vẫn còn đồ ăn.

"Khương Dao sắc mặt hơi say, gật đầu,"Chừng này đã đủ rồi, anh giúp tôi cám ơn anh ấy một tiếng...

"Tiểu lý nhìn cô, phát hiện ra Khương Dao không chỉ lớn lên rất xinh hơn nữa tính cách thực đơn thuần khả ái. Nếu mà là người khác được Cố Tổng đối đãi như vậy, cô đó sẽ cười đến không khép miệng được, bận rộn chạy đến văn phòng"Cảm ơn" sao.

Nhưng Khương Dao thì ngược lại.

Khó trách, Cố Tổng lại thích.

Khương Dao cầm lấy bữa sáng, trở lại vị trí của mình từ từ ăn, thuận tiện đem phần còn lại của tam đồ thị hình chiếu làm tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!