Chương 10: Tứ Hôn

Ngày rằm Trung thu tế nguyệt vừa qua, hôm sau trong cung liền truyền ra thánh chỉ tứ hôn, hoặc từ cửa Đông An, hoặc từ cửa Tây An mà ban ra.

Trời hãy còn chưa sáng, trước hai cổng cung ấy đã chen chúc kẻ tò mò chờ đợi tin tức.

Năm nay có hai mối hôn sự trọng yếu nhất: một là Thiệu thị kết thân cùng Đỗ gia, một mối khác là Vĩnh Định hầu phủ nghênh thú Hầu phu nhân.

Thoạt nhìn chỉ là hai mối hôn nhân, nhưng kỳ thực chính là một hồi tranh đấu ngấm ngầm, để xem bên nào lôi kéo được thế lực lớn hơn.

Song đêm qua đã lan truyền tin tức, chỉ e mối hôn sự giữa Thiệu thị và Đỗ gia khó mà vẹn toàn.

Bao nhiêu người đặt cược sự chú ý vào việc này, lúc này ngoài hai cửa cung, ai nấy đều trừng mắt chờ mong.

Đợi cho mặt trời dâng cao, thánh chỉ đầu tiên do một quan nội thị dẫn đầu, từ cửa Tây An truyền ra.

Mọi người phân ra một đợt đi theo bước nội thị tiến vào trong thành, thỉnh thoảng tin tức truyền ra, là Hoàng thượng ban hôn cho một vị trong tông thất nghênh thú ái nữ của văn thần.

Ngay sau đó, từ cửa Đông An cũng truyền ra tin, vẫn là thánh chỉ ban hôn cho một vị tông thân trong phủ, gả một vị huyện chúa vào phủ đệ của nhà Bá tước.

Cả hai đều là tông thất liên hôn, song một bên là kết thân cùng thanh lưu văn thần, một bên lại kết giao cùng quý huân võ tướng.

Không khỏi có người cảm thán: "Văn võ triều thần từ buổi khai quốc vốn nhiều bất hòa, đã gây ra bao nhiêu thị phi. Nay đến lượt Hoàng thượng cũng phải nhọc lòng vì chuyện này. Văn võ khó dung hòa, Hoàng thượng thật cũng khó xử..."

Mọi người bàn tán xôn xao, vẫn ngóng trông về phía cửa cung.

Mỗi năm đều là chuyện liên hôn của tông thân được ban xuống trước, năm nay cũng không ngoại lệ, chuyện áp trục tất nhiên ở phía sau.

Ai ngờ đám người cứ ngóng đợi như thế, từ tinh mơ cho đến tận chính ngọ, trong cung vẫn bặt vô âm tín. Đừng nói là màn kịch lớn mà mọi người mong chờ, ngay cả những thánh chỉ tứ hôn khác cũng chẳng thấy một tờ nào được ban ra nữa.

"Này..."

Đến khi sang quá ngọ, cửa cung vẫn đóng chặt. Nếu đặt vào năm trước, cảnh ấy chính là điềm báo sẽ không còn thánh chỉ tứ hôn nào được ban xuống nữa.

Trong chốc lát, khắp kinh thành xôn xao ầm ĩ.

Tại Hoàng Hoa phường, Cố gia, Vạn lão phu nhân vẫn còn chờ đợi tin tức sau cùng.

Chính Cố đại lão gia thân mình vào cung dò hỏi, lúc trở về đối với mẫu thân chính là sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Trong lòng Vạn lão phu nhân thoáng chấn động.

Nhưng Cố Dương Tự vẫn còn chưa dứt lời:

"Hoàng thượng chẳng những chưa ban hôn cho Thiệu thị, mà còn miễn Thiệu Bá Cử trong những ngày gần đây được vào cung hầu đọc cho Ung Vương điện hạ, đổi sang người khác. Ung Vương điện hạ thay Thiệu Bá Cử nói đỡ đôi câu, Hoàng thượng chỉ bảo ngài ấy hãy chuyên tâm đọc sách, không cần suy nghĩ những chuyện ngoài lề."

Vạn lão phu nhân nghe xong liền ôm ngực, hơi thở gấp gáp.

Thì ra hôn sự giữa Thiệu gia cùng Đỗ gia quả thật không thành.

Lương thị vội vàng dâng trà an thần, Vạn lão phu nhân uống một hơi cạn cả chén, mới dần dần bình ổn lại khí huyết.

Bà ta thở dài: "Dẫu cho việc này không thành, nhưng những mối liên hôn khác cũng không thể để bị liên lụy."

Bà ta lại bảo với Lương thị: "Lúc trước ngươi có nói, Hoàng thị ở Tế Nam cùng Thẩm thị ở Thuận Đức đều muốn đưa cô nương đến chỗ ta. Vậy thì bảo bọn họ mau chóng đưa tới đây đi."

Chỉ cần vẫn còn có nhà quyền quý khác tìm đến nhờ vả, danh xưng Nguyệt Lão của kinh thành vẫn còn vững vàng.

Cố Dương Tự liền phụ họa: "Nương có bản lĩnh ấy, ai mà chẳng rõ. Lần này vốn là tại nữ nhi Đỗ gia sinh sự vô cớ, bằng không mối hôn nhân này tất đã thành."

Nói đến đây, sắc mặt Vạn lão phu nhân khẽ biến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!