Tiếng đàn bay bổng êm tai cứ ngân vang trong không gian của căn phòng rộng lớn. Anh ngồi ngược hướng với cô, anh khẽ đưa mắt nhìn khuôn mặt kiều diễm đang say mê đánh đàn, tỉ mỉ tinh tế trong từng nốt nhạc.
Cô kết thúc những nốt cuối bản nhạc trong niềm vui sướng và hạnh phúc. Ngày hôm nay đối với cô là một ngày thật nhiều niềm vui khi cô được về nhà gặp anh hai và được nhận món quà rất đặc biệt từ Minh Nim. Trong lòng cô có rất nhiều câu hỏi và nỗi bâng khuâng bối rối về việc làm của anh.
Nhưng cô thật sự không có đủ can đảm để hỏi thẳng anh về những khúc mắc trong lòng cô.
Sau khi cô hoàn thành xong bản nhạc anh nhìn cô mở lời, giọng nói ấm áp khiến người nghe dễ chịu:
- Có phải cô học đánh đàn từ anh hai của cô?
Cô khẽ mỉm cười nụ cười biểu lộ sự hạnh phúc và niềm tự hào:
- Phải, anh hai chính là người thầy dạy đánh đàn của em.
Anh nhìn cô tiếp tục cất lời:
- Anh hai cô là một nhạc sĩ nổi tiếng, tôi từng nghe nói anh ấy chơi đàn rất xuất thần.
Cô nhìn anh trìu mến đôi môi mềm mại khẽ cất lời:
- Chẳng những đàn Piano mà hầu hết tất cả các loại nhạc cụ anh ấy đều chơi được, thậm chí còn rất điêu luyện.
- Xem ra anh ấy rất tài năng và cô rất tự hào về anh hai của mình._ Anh say đắm nhìn cô.
Bỗng nét mặt cô có chút buồn bã thoáng qua. Anh nhận thấy điều đó cẩn trọng quan sát cảm xúc thông qua gương mặt của cô.
Giọng nói của cô có chút u buồn pha lẫn sự tiếc nuối:
- Thật ra sau khi tai nạn của cha mẹ em xảy ra thì anh hai đã nhận được học bổng và lời mời vinh dự đi sang Jamaica du học để phát triển sự nghiệp của anh ấy.
Nhưng chính vì phải lo lắng cho em nên anh ấy đã bỏ lỡ cơ hội quý giá đó.
"Jamaica: Quốc gia bé nhỏ giữa lòng Caribe, Jamaica, cũng là tâm điểm âm nhạc của thế giới. Jamaica hòa lẫn giữa âm nhạc của Mỹ, châu Phi và cả các quốc gia Caribe lân cận, tập trung vào các thể loại reggae, dancehall, ska, blues, jazz, và dub."
Cô im lặng vài giây như lấy lại bình tĩnh rồi tiếp tục trải lòng:
- Lúc đó anh ấy bảo em là người quan trọng nhất đối với anh ấy chuyện đi du học không thực hiện được cũng không sao.
Nhưng em biết rằng em chính là rào cản để khiến anh ấy phải gác lại giấc mơ của mình, anh ấy đã ước mơ được đi du học từ rất lâu rồi.
Anh lắng nghe rất chăm chú những lời cô nói anh dịu dàng nhìn cô, giọng nói ấm áp như lời an ủi động viên:
- Nhưng bây giờ anh hai của cô cũng đã là một nhạc sĩ nổi tiếng được rất nhiều người quý mến, cô đừng nên nghĩ nhiều về quá khứ nữa.
Cô mỉm cười gương mặt ngây thơ hồn nhiên, nhìn anh đáp:
- Cám ơn anh đã an ủi em.
Anh có chút bối rối nhìn cô không hiểu sao anh lại có cảm giác như vậy. Trước đây anh chưa từng cảm thấy như thế này:
- Cô không cần phải khách sáo.
Cô khẽ đưa mắt quan sát thật kĩ cây đàn. Cô cũng là người rất am hiểu về các loại nhạc cụ nhưng đặc biệt là piano.
Khi đã quan sát những chi tiết nổi bật, cô đưa mắt trong trẻo ngây ngô nhìn anh:
- Cây đàn này... đắt tiền lắm phải không anh ?
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, cơ mặt thả lỏng thoải mái đáp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!