Edit: Mây
Cô cũng không biết vì sao anh lại bỗng nhiên cười rộ lên.
Tần Họa càng chú ý đến nhiều hơn là
"người đàn ông này không chỉ có lớn lên đẹp, mà ngay cả tiếng cười cũng dễ nghe như vậy".
Tiếng cười trong trẻo của anh có thêm một chút trầm thấp, giống như tiếng suối chảy róc rách chậm rãi chảy xuôi vào trong lòng.
Hai người ngã trên mặt đất, người đàn ông cứ như vậy nằm sấp trên người cô khẽ cười, tư thế thân mật như vậy làm cho Tần Họa rất xấu hổ, tay cô để ở trước ngực, nhẹ nhàng đẩy lên, chậm chạp mở miệng nói:
"Cái kia…… Có thể đứng lên trước được không, cả người tôi rất đau."
Lúc này người đàn ông mới lật người, rời khỏi trên người cô, ngồi xuống bên cạnh cô, còn rất lịch thiệp kéo cô nằm trên mặt đất lên.
Tần Họa ngồi song song cùng anh trên đất, hai mắt nhìn nhìn, hơi ngượng ngùng khẽ cười với anh.
Tần Họa ngã không nhẹ, chỗ xươ. ng bướm phía sau lưng rất đau, hơn nữa…… Mông cũng đau đớn, nhưng chủ yếu là, vừa rồi trong khoảnh khắc kéo anh xuống kia, hình như cô đã bị trật chân, bây giờ cũng không dám cử động.
"Vì sao anh lại leo lên trên đó?"
Tần Họa hỏi.
Người đàn ông chống hai tay ra phía sau, nửa người trên ngửa ra sau, ngừa đầu lên nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, ánh mắt vừa thâm trầm vừa xa xôi, có thêm sự trống rỗng, trầm tĩnh nói: Ngắm phong cảnh.
Quá nguy hiểm nha!
Tần Họa nhíu mày, sau đó lại hơi ngượng ngùng nói:
"Thật sự xin lỗi, vừa rồi tôi cho rằng anh…… Anh muốn nhảy lầu, cho nên……"
Người đàn ông thản nhiên nói: Không có gì.
Dừng một chút lại nói: Cảm ơn.
Đúng là vừa rồi anh muốn nhảy lầu.
Nhưng không ngờ sẽ đột nhiên có người lên sân thượng, nhìn thấy một màn như vậy.
Càng không nghĩ tới, một người xa lạ như cô, sẽ vì cứu anh mà vắt hết óc nói chuyện với anh.
Mà những gì cô nói đó, tình cờ lại có liên quan đến anh.
Cho nên giây phút cô vươn tay về phía anh, anh cũng đã từ bỏ việc tự sát.
Nhưng không có ý định làm phiền đến cô, muốn tự mình đi xuống.
Ai biết được cô phát hiện chân anh nhúc nhích, lập tức cho rằng anh còn muốn nhảy lầu, trực tiếp túm lấy anh kéo xuống.
Sau đó, anh còn đè người ta ở dưới người mình.
Cơ thể của một cô gái, thật sự rất mềm, rất thơm.
Ngón tay mảnh khảnh nắm lấy cổ tay của anh thật chặt, sợ chỉ buông lỏng một chút thôi là anh sẽ mất mạng.
Giờ phút này Tống Kỳ Hạc bỗng nhiên cảm thấy, hình như sống cũng khá tốt.
"Vừa rồi tôi nói nhiều như vậy tuy rằng là muốn dời sự chú ý của anh đi, nhưng tuyệt đối không lừa anh," Tần Họa cũng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời sao lộng lẫy, khóe miệng cong lên cười, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!