Chương 37: (Vô Đề)

Edit: Mây

Trước khi gặp được Giang Chu, đối với Lục Mạnh Ngữ mà nói, yêu đương là hy vọng xa vời, càng đừng nói đến kết hôn.

Thậm chí cô còn cảm thấy cả đời này mình cũng không kết hôn được.

Chỉ là, sau khi gặp được anh, tất cả đều phát triển theo chiều hướng không thể khống chế được.

Rồi lại làm cho cô cảm thấy kỳ lạ là, nó nên như thế này.

Chuyện kết hôn của hai người bọn họ, là điều thuận lợi ngoài sự liệu.

Lục Mạnh Ngữ cũng chưa bao giờ dám nghĩ, mình sẽ có một ngày kết hôn với một người đàn ông mà mình quen biết chưa đến nửa năm.

Bọn họ xem mắt vào tháng năm, đầu tháng mười tổ chức hôn lễ.

Từ khi quen biết, tìm hiểu nhau rồi lại đến yêu nhau, cũng chỉ có một tháng.

Mấy tháng sau đã ấn định ngày cưới, chuẩn bị các công việc liên quan đến kết hôn.

Ở một mức độ nhất định nào đó, cũng coi như là kết hôn chớp nhoáng.

Nhưng cô không những không có cảm giác không an tâm, ngược lại còn cảm thấy rốt cuộc mình cũng đã tìm được bến đỗ thuộc về mình rồi.

—— Một bến cảng bất kể là khi cô mệt nhọc, vất vả, hay là tủi thân, khổ sở, hay là vui vẻ, cũng có thể đủ làm cho cô hạnh phúc.

Ngày cưới là ngày 1 tháng 10, thời tiết rất đẹp, trời trong nắng ấm.

Tất cả mọi người đều đến tham gia hôn lễ long trọng của bọn họ.

Lục Mạnh Ngữ ôm lấy cánh tay Lục Quảng Đông đi lên thảm đỏ, cuối cùng nắm lấy tay Giang Chu.

Người phụ nữ mặt một bộ váy cưới trắng tinh dài quét đất, đường cong cơ thể lả lướt được váy cưới phác hoạ vô cùng rõ ràng, vốn dĩ cô đã có vẻ ngoài rất xinh đẹp nhưng hôm nay quả lại đẹp không gì sánh được, làm cho Giang Chu cũng không rời được mắt.

Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen, cà vạt màu đỏ, rất hoàn hảo với ngày vui hôm nay.

Anh vẫn giống như ngày bọn họ đi xem mắt nhau, trang phục chỉnh tề, mái tóc chải ngược cẩn thận tuấn tú, dáng người đàn ông cao lớn, thẳng tắp đứng chính giữa, tựa như một hoàng tử cao quý, ưu nhã.

Trước kia Lục Mạnh Ngữ đã nghĩ rằng, người đàn ông đẹp trai hoàn hảo như vậy, chỉ có trong truyện tranh mới có.

Hôm nay cô mới biết được, hoàng tử có thể bước ra từ trong truyện tranh.

Tựa như anh  đã đi đến bên cạnh cô.

Hai người trang nghiêm tuyên thệ với mục sư, trao đổi tín vật, ôm hôn.

Trình tự hôn lễ phức tạp và dài dòng cũng không làm hao hết sự nhiệt tình và kiên nhẫn của bọn họ, ngược lại còn làm cho bọn họ càng ngày càng cảm thấy vui vẻ hơn.

Bởi vì, bọn họ thật sự kết hôn rồi.

Sau hôn lễ, Giang Chu và Lục Mạnh Ngữ lập tức bay đi nước ngoài vào ngày hôm đó, dự định hưởng tuần trăng mật trong kỳ nghỉ lễ Quốc khánh.

Đến trưa ngày hôm sau mới đến Santorini.

Trước khi đi Lục Mạnh Ngữ và Giang Chu đã đặt trước khách sạn, sau khi cất hành lý, Lục Mạnh Ngữ định đi tắm rửa trước để thư giãn một chút, để đến chiều sẽ đi ra ngoài cùng Giang Chu.

Cô tháo vòng cổ, khuyên tai và các trang sức khác xuống, vừa mới xoay người, đang định đi tìm quần áo, thì lập tức rơi vào trong lòng người đàn ông.

Giang Chu ôm cô, thấp giọng hỏi: "Cùng nhau không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!