Edit: Mây
Lục Mạnh Ngữ là thật sự rất hoảng hốt.
Bởi vì hoàn toàn không ngờ nhanh như vậy đã phải gặp ba mẹ anh.
Cô thảo luận với Giang Chu một lát nữa đi dạo, ngay trước khi đi chọn quà cho ba mẹ anh, bên cạnh bỗng nhiên có một người dừng lại.
Người đàn ông nhìn Lục Mạnh Ngữ, giọng điệu hơi kinh ngạc: Lục Mạnh Ngữ?
Lục Mạnh Ngữ nghe thấy thì ngẩng đầu lên, sau đó sắc mặt chợt thay đổi rất nhỏ.
Là một đối tượng xem mắt trước kia của cô, chính là người nói cô là Diệt Tuyệt sư thái.
Người đàn ông nhìn thấy người đàn ông ngồi đối diện Lục Mạnh Ngữ, cười rộ lên,
"Cô vẫn còn đang xem mắt à?"
Giọng điệu kia như là đang cười nhạo cô:
Nhìn đi, tôi đã nói gì, phụ nữ bằng cấp cao không dễ tìm đối tượng gả đi đâu.
Lục Mạnh Ngữ: ……
Cô không muốn giải thích với người này, khẽ mím môi, đang muốn uống nước trái cây để xoa dịu một chút cảm giác không thoải mái ở trong lòng, vẻ mặt Giang Chu vẫn ung dung, ẩn chứa ý cười sửa lại, nói:
"Vị tiên sinh này tôi sợ là anh hiểu lầm rồi, tôi là bạn trai của cô ấy."
Lục Mạnh Ngữ bị sặc, cô ngơ ngác nhìn về phía Giang Chu, người đàn ông cao hơn nửa cái đầu.
Trước kia Lục Mạnh Ngữ không cảm nhận được luồng hơi thở mạnh mẽ phát ra từ người Giang Chu, nhưng trong khoảnh khắc mà anh đứng lên kia, Lục Mạnh Ngữ đã nhận ra rõ ràng hơi thở nhẹ nhàng xung quanh người đàn ông này đã trùng xuống, thay vào đó là cảm áp bức mãnh liệt.
Khí thế của anh mạnh mẽ đến mức chỉ cần đứng yên, cũng sẽ làm cho người khác bất giác trở nên nhút nhát.
Cho dù trên mặt anh còn đang treo nụ cười, thoạt nhìn cũng không lạnh lẽo như vậy.
Bạn trai? Người nọ dường như cũng bị khí thế của Giang Chu áp bức, ngượng ngùng cười cười, lại cố ý nói:
"Vậy hai người tiến triển rất nhanh, mấy tuần trước cô ấy còn đang xem mắt với tôi đó."
Giang Chu bỗng nhiên bật cười, tiếng cười nhạt ngắn ngủi phát ra từ lồng ng. ực, vô cùng gợi cảm.
Phải không, Bỗng nhiên anh vươn tay ra, người nọ cảm thấy hơi khó hiểu, nhưng vẫn lịch sự định bắt tay với Giang Chu, Giang Chu nắm tay anh ta cười nói:
"Tôi thật sự nên cảm ơn anh, đã để lại cơ hội cho tôi, để tôi gặp được người tốt như Mạnh Ngữ."
Người đàn ông: ……
Lục Mạnh Ngữ: ……
Sắc mặt người nọ khó coi rút về tay, ngay cả đồ uống cũng chưa mua đã xoay người bỏ đi.
Qua cửa kính Giang Chu nhìn thấy anh ta đi về phía phòng vệ sinh, tiện tay rút tờ khăn giấy, lau bàn tay vừa mới bắt tay với người đàn ông kia.
Nhưng dường như như vậy cũng không thể làm anh thoải mái.
Giang Chu cúi đầu dịu dàng nói với Lục Mạnh Ngữ:
"Anh đi vệ sinh một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!