Chương 22: (Vô Đề)

Edit: Mây

Sau ngày hôm đó, Đường Tranh cũng xuất viện, tuy rằng người không xuất hiện nhiều, nhưng đồ vật vẫn được gửi đến liên tục, mỗi ngày một bó hoa ngay cả sấm sét cũng không thể lay động được.

Làm cho Biên Duyệt mỗi ngày đều phải ném hoa tươi vào trong thùng rác.

Trong lòng Lục Bá Khiêm vẫn luôn có một chuyện muốn điều tra, anh nhờ người điều tra thì kết quả biểu hiện của người kia hoàn toàn không có vấn đề, nhưng đây lại chính là vấn đề lớn nhất.

Anh muốn nhanh chóng xuất viện đi gặp trùm buôn ma túy càng sớm càng tốt, nhưng bởi vì vết thương do bị súng bắn quá nghiêm trọng, bị cấp trên yêu cầu phải ở bệnh viện tĩnh dưỡng ba tháng.

Ba tháng sau có kiểm tra xác định không có gì trở ngại, Chỉ là còn cần chú ý đến vết thương cách gần trái tim gần kia, vẫn không thể vận động quá mạnh.

Lúc này Lục Bá Khiêm mới được xuất viện.

Người đàn ông vừa mới ra khỏi bệnh viễn đã lập tức trở về quân đội, lúc đi gặp cấp trên, thấy hai vị thủ trưởng đang thương lượng chuyện nghi thức thăng cấp quân hàm cho anh.

Lục Bá Khiêm mặc bộ đồng phục quân trang màu xanh thông, chào hai vị thủ trưởng theo kính lễ tiêu chuẩn của quân đội.

"Bá Khiêm, đến đây đi, chúng tôi đang thảo luận chuyện nghi thức thăng cấp quân hàm cho cậu."

Thủ trưởng, Sắc mặt Lục Bá Khiêm bình tĩnh lãnh đạm, gằn từng chữ nói:

"Chuyện thăng quân hàm có thể đẩy ra sau một chút được không?"

Thủ trưởng vui vẻ hỏi,

"Thằng nhóc cậu còn đưa ra yêu cầu với tôi?"

"Tôi đang muốn giải quyết một vài chuyện của trùm buôn ma túy trước." Ánh mắt Lục Bá Khiêm kiên nghị nói:

"Tôi muốn đích thân thẩm vấn hắn ta."

Thái độ của anh kiên định, dường như đã quyết định từ từ trước phải làm chuyện này, hai vị thủ trưởng trầm ngâm, cuối cùng cũng đồng ý.

Nơi giam giữ trùm buôn ma túy là trong nhà từ bí mật nhất và kiên cố không thể phá hủy nhất trong quân đội, những phạm nhân bước vào nơi này đều là tội phạm phạm tội nghiêm trọng không thể tha thứ.

Trùm ma túy cũng chính là một trong số đó.

Lúc Lục Bá Khiêm đến, trùm buôn ma túy đã bị đưa tới phòng thẩm vấn.

Anh mặc bộ quân trang Lục quân ngồi xuống, nhìn người đối diện, tuy rằng mặc quần áo tù, nhưng tinh thần và diện mạo vẫn giống như bình thường, trên người sạch sẽ gọn gàng, không khác với lúc hắn ta ở biên ngoài là bao.

Hắn ta rất bình tĩnh, thậm chí lúc nhìn thấy Lục Bá Khiêm còn mỉm cười chào hỏi anh:

"Chào, đã lâu không gặp, Chu Khiên."

Lục Bá Khiêm nhìn hắn ta, nhàn nhạt nói:

"Làm quen lại một lần nữa, tôi tên là Lục Bá Khiêm, Đội trưởng Đội đặc chiến Lục quân."

"King…… Không, chắc là phải gọi anh là Quý Xuyên," Ánh mắt Lục Bá Khiêm sắc bén nhìn chằm chằm hắn ta, lời nói bình tĩnh nói:

"Tuy rằng đã bắt được anh, cũng đã triệt phá hết tất cả tụ điểm buôn bán bán ma túy của các nhóm do anh cầm đầu, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy thiếu một cái gì đó."

Quý Xuyên hơi nhướng mày, ánh mắt có thêm một chút thích thú.

Lục Bá Khiêm trực tiếp hỏi:

"Lần đó anh dẫn tôi vào trong nước, đến khách sạn Quân Thịnh, lúc ấy anh đi gặp ai? Vì sao lại biết nguy hiểm cũng muốn hoạt động ở nơi mạo hiểm như vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!