Edit: Mây
Đặng Ngự đang làm việc ở gần đây, thấy Mộc Tử rời đi mua đồ uống một lúc lâu cũng chưa trở về, mới đi ra ngoài nhìn xem một chút.
Không ngờ vừa mới đi đến lại phát hiện Miêu Nhiễm cũng đang ở đây, hơn nữa còn đang rất kinh ngạc hỏi Mộc Tử xem anh có phải là anh trai ruột của Mộc Tử hay không.
Thật ra tên thật của Mộc Tử là Đặng Điểm, bởi vì me của bọn họ sau khi sinh cô bị băng huyết chảy quá nhiều qua đời, cho nên nhũ danh của cô ấy dựa theo họ Lý của mẹ, gọi là Mộc Tử.
Còn về chuyện Mộc Tử không nói được, là bẩm sinh.
Mộc Tử đưa điện thoại di động cho Đặng Ngự xem, lúc này mới biết được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, anh sờ sờ đầu em gái an ủi, rồi sau đó lại cười nói:
"Vậy thì em nên cảm ơn chị dâu của em đi."
Miêu Nhiễm không chịu nổi sự trêu chọc của anh, gương mặt ửng đỏ giận dỗi nói: Đặng Ngự!
Người đàn ông cười nhẹ, ánh mắt mang ý cười nhìn cô nói:
"Em còn có việc không?"
Miêu Nhiễm lắc đầu,
"Có thể nghỉ ngơi một hai ngày."
"Vậy thì đi về trước đi, anh bận việc xong sẽ đi tìm em."
Được. Lúc Miêu Nhiễm xoay người muốn rời đi, Đặng Ngự lại giữ chặt cô.
Cô gái quay đầu, chỉ thấy Đặng Ngự kéo Mộc Tử ra phía sau lưng anh, còn bảo Mộc Tử xoay người sang chỗ khác dựa lưng vào anh.
Giây tiếp theo, anh liền cúi người hôn lên khóe môi Miêu Nhiễm, ánh mắt dịu dàng nuông chiều nhìn cô, đè thấp giọng nói, như đang thì thầm ở bên tai cô:
"Nói được thì làm được."
Miêu Nhiễm khựng lại một chút, rồi sau đó có chút lúng túng mím môi khẽ cười, hơi xấu hổ đẩy anh một cái, Đi đây.
Anh nói nói được thì làm được, chỉ chuyện anh đã từng nói với cô qua điện thoại trước khi cô trở về, chờ cô trở về, lúc gặp mặt thì sẽ cho cô một nụ hôn.
Miêu Nhiễm hoàn toàn không ngờ được anh sẽ hôn trong trường hợp có những người khác ở đây.
Cô còn tưởng rằng nụ hôn anh hứa hẹn sẽ cho cô phải đợi đến khi anh bận rộn xong việc đi tìm cô……
Ai biết anh thế mà lại không thể chờ đợi được như vậy.
Cô gái ngồi ở phòng trong xe, khẽ cắn cánh môi vừa rồi bị anh hôn qua, khóe môi hiện lên ý cười có làm như thế nào cũng không thể che giấu được.
Cô lấy ra điện thoại di động ra, gửi cho Đặng Ngự một tin nhắn, trong đó là mật khẩu cửa và địa chỉ nhà riêng của cô.
Để cho anh sau khi hoàn thành công việc có thể đi thẳng đến nhà tìm cô.
Trợ lý hiện trường vây xem toàn bộ quá trình nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, lại nhìn chị Nhiễm bình thường lạnh lùng lúc này thế mà lại cầm điện thoại di động mỉm cười, cô ấy rất không đúng lúc hắt một gáo nước lạnh lên đầu Miêu Nhiễm:
"Chị Nhiễm, chị…… Đang yêu à?"
Mầm Nhiễm bình tĩnh lại một chút rồi thẳng thắn thừa nhận: Ừm.
"Lỡ như công ty biết chuyện rồi không đồng ý thì làm sao bây giờ?" Trợ lý lo lắng hỏi.
Miêu Nhiễm bình tĩnh vững vàng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!