Trên đường trở về, lâu lâu Tưởng Tiểu Mễ lại liếc nhìn Tưởng Mộ Tranh một cái, nhìn qua thì anh đang nghiêm túc lái xe, nhưng vẻ mặt lại là thất thần.
Người ở trong xe, còn tâm tư thì đã bay đi tới đâu từ lâu.
Tưởng Tiểu Mễ ho nhẹ hai tiếng, lại liếc nhìn anh một cái, anh không có bất kì phản ứng gì. Nếu như trước kia, cô cố ý ho khan như vậy thì anh đã nói chuyện rồi. Truyện được edit bởi SẮC team:
Kir. https://. facebook. com/sac. camthanh
"Chú Năm?"
Tưởng Mộ Tranh nghiêng mặt: "Hả?"
Tưởng Tiểu Mễ hỏi: "Chú sẽ bắt chị Lạc bồi thường à?"
Công ty bảo hiểm xe đã tới xác định hư tổn, mức bù từ bảo hiểm chắc chắn không đủ sửa chữa Tiểu Bố, không biết chú Năm có dùng bảo hiểm riêng của cá nhân hay không, nếu lấy bảo hiểm cá nhân bù qua, phỏng chừng sang năm phí đóng bảo hiểm sẽ tăng lên rất nhiều.
Kỳ thật chút tiền ấy ở chỗ chú Năm không tính là gì, mà chú ấy cũng luôn luôn hào phóng, nhưng nhìn vào hành động đối chọi gay gắt và thất thố của chú với Lạc Táp, thật đúng là khó mà nói được. Truyện được edit bởi SẮC team:
Kir. https://. facebook. com/sac. camthanh
Đại khái chắc là chú Năm theo đuổi Lạc Táp không thành, trong lòng uất ức đây mà.
Cứ như vậy mà bắt Lạc Táp bồi thường cũng không chừng.
Tưởng Mộ Tranh liếc cô một cái, tiếp tục nhìn đường phía trước, cẩn thận nghiền ngẫm hai chữ kia, chị Lạc?
Tự nhiên lại nói một câu: "Về sau đừng gọi lung tung."
Tưởng Tiểu Mễ: "??
"Một lát sau mới hiểu được, vừa rồi cô gọi Lạc Táp là chị Lạc. Tưởng Tiểu Mễ cố ý chơi xấu:"Cũng đúng, nói không chừng cô ấy còn nhỏ tuổi hơn cháu, cháu gọi em Lạc đi ha. Đúng rồi, chú Năm, chú sẽ bắt em Lạc bồi thường hả?"
Tưởng Mộ Tranh: "...
"Trong xe có vài giây an tĩnh. Tưởng Tiểu Mễ cười trộm, trên mặt lại giả bộ như không có việc gì. Lòng hiếu kỳ nổi lên, cô nói bóng nói gió:"Chú Năm, chú và em Lạc biết nhau từ trước à?"
Tưởng Mộ Tranh nhàn nhạt "Ừ
"một tiếng. Tưởng Tiểu Mễ rèn sắt khi còn nóng:"Sao lại quen biết vậy?"
Tưởng Mộ Tranh: "Quên rồi.
"Tưởng Tiểu Mễ bĩu môi, lặng lẽ chửi thầm, đáng đời không theo đuổi thành công. Tưởng Mộ Tranh hỏi cô:"Đưa cháu về nhà?"
Lúc này Tưởng Tiểu Mễ mới nhớ tới chuyện nghiêm túc: "A, không, cháu phải về nơi làm việc một chuyến, buổi chiều có buổi họp."
Tưởng Mộ Tranh thuận miệng hỏi một câu: "Bận vậy à?"
Tưởng Tiểu Mễ:
"Vâng, hai tuần này sẽ bận, cuối tuần Cục Quản lý giao thông bắt đầu tập trung triển khai chiến dịch xử lý các phương tiện không chạy động cơ cùng người đi bộ vượt đèn đỏ. Các đồng nghiệp bên tổ chương trình Pháp luật đều phải đi quay, không đủ người nên tạm thời cháu bị điều qua đó."
Tưởng Mộ Tranh hơi hơi gật đầu, không hỏi thêm nhiều.
Tưởng Tiểu Mễ lại không ngưng nghỉ mà nói tiếp:"Nghe nói Phó cục trưởng Cục Quản lý giao thông mới nhậm chức không lâu, yêu cầu tăng cường xử lý các phương tiện không chạy động cơ và người đi bộ vi phạm luật giao thông, ngày mai bắt đầu xử phạt toàn diện.
"Phó cục trưởng? Còn không phải là Phó Duyên Bác? Xem ra là quan mới nhậm chức ba đám cháy [1]. [1] quan mới nhậm chức ba đám cháy: những quan chức mới được bổ nhiệm luôn nhiệt tình, thường sẽ làm vài ba điều có lợi cho người dân."Ba đám cháy
"là hình ảnh ẩn dụ chỉ những việc ngoạn mục như ngọn lửa, rất nổi bật, mạnh mẽ và sống động. (baidu) Tưởng Mộ Tranh hỏi:"Xử phạt toàn diện là có ý gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!