Chương 2: (Vô Đề)

Lạc Táp cầm chìa khóa trở về, ngồi trên xe chuẩn bị khởi động. Chu Nghiên tì hai tay lên cửa sổ xe, kìm nén không được lòng hiếu kỳ, hỏi cô rốt cuộc là chuyện như thế nào.

Nhớ tới màn ném chìa khóa không đứng đắn vừa rồi của người đàn ông kia, hiện tại trong lòng Lạc Táp bực tức không thôi, chẳng có tâm tư kể lể, đáp cho có lệ: "Không có gì.

"Chu Nghiên sao có thể buông tha cơ hội nhiều chuyện này, lấy ra dáng vẻ đập vỡ niêu cũng phải hỏi cho ra lẽ. Truyện được edit bởi SẮC team: Kir. https://. facebook. com/sac. camthanh Lạc Táp bất đắc dĩ, liền kể hết đầu đuôi. Chu Nghiên cười muốn khóc, khóe mắt còn ứa ra một giọt nước mắt,"Ôi mợ, cười chết tôi rồi.

"Sợ trôi lớp trang điểm, cô vội vàng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt, rồi nghĩ nghĩ, lại bật cười lên tiếng. Mặt Lạc Táp lúc đỏ lúc trắng, liếc xéo cô một cái. Chu Nghiên nén cười,"Ai bảo cậu ngực bự, có đủ độ cong để đẩy căng hết quần áo lên."

Sau đó không tự giác cúi đầu ngắm ngực mình: "Giống như tớ nè, sau khi cai sữa thì giờ như trái quýt vậy, áo sơmi dính sát ngực, kiểu gì chìa khóa cũng không trượt vào trong quần áo được nha."

Lạc Táp: "..."

Đối với lý luận "quả quýt

"của Chu Nghiên, cô đã không còn sức lực để phỉ nhổ. Ánh mắt ra hiệu cho Chu Nghiên tránh ra, cô khởi động xe. Chu Nghiên lui về phía sau vài bước, chợt cảm giác không đúng chỗ nào đó:"Tớ nói nè Lạc Lạc, có phải người đàn ông kia có gì ý với cậu không đấy? Hiện tại cách tán gái của đàn ông đều màu mè như vậy sao?

Xe đắt tiền như vậy, cũng không sợ cậu lái đi à?"

Lạc Táp nhìn kính chiếu hậu, bắt đầu dịch xe: "Loại xe này đều gắn định vị tự động, anh ta lại còn chụp thẻ cảnh sát của tớ, tớ còn chạy đi đâu?"

Xung quanh đã không còn một vị trí đậu xe nào, Lạc Táp chỉ có thể đưa xe đi đậu ở một nơi xa hơn một chút. Các cô muốn đi ăn buffet cơm Tây, đi chậm sẽ không còn chỗ nên Chu Nghiên đi lên lầu trước chiếm vị trí. Truyện được edit bởi SẮC team:

Kir. https://. facebook. com/sac. camthanh

Lạc Táp thật vất vả tìm được chỗ đậu ở bãi xe dưới mặt đất, xong xuôi cô đi phòng trực ban tìm bảo vệ gửi chìa khóa.

Tới cửa phòng trực ban, cô lại đột nhiên nghĩ đến, đồ vật quý giá như vậy cứ trực tiếp thảy vào phòng trực ban có ổn không?

Lỡ như xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm?

Cô hít một hơi, nhấn nhấn vào ấn đường, lần đầu tiên làm chuyện ngu xuẩn không có đầu óc như vậy.

Lúc này có một anh bảo vệ đi ra, khách khí hỏi: "Xin hỏi cô là cảnh sát Lạc phải không?"

Lạc Táp gật đầu, "Là tôi."

Bảo vệ mỉm cười: "Chìa khóa xe của Tưởng tổng cứ giao cho tôi là được.

"Lạc Táp đưa chìa khóa rồi đi lên nhà hàng. Tới tầng tám, tìm được Chu Nghiên. Chu Nghiên vẻ mặt buồn bực, lấy tay phải che mặt, tay trái không thuần thục cầm nĩa, lơ đãng ăn đồ ăn, cũng chưa phát hiện cô lại đây. Truyện được edit bởi SẮC team: Kir. https://. facebook. com/sac. camthanh Lạc Táp ngồi xuống đối diện, hỏi:"Làm chuyện gì không dám gặp người hả?" Chu Nghiên giúp cô lấy salad, cô uống trước mấy ngụm cà phê, rồi bắt đầu ăn salad.

Chu Nghiên ra hiệu cho cô nhìn bên phải, Lạc Táp nhìn qua. Tưởng Mộ Tranh cùng một người phụ nữ xinh đẹp cũng ăn cơm Tây ở đây. Anh đang tập trung nói chuyện điện thoại, người phụ nữ thì đút anh ăn sushi, ăn có vẻ ngon miệng.

Giống như có cảm giác, Tưởng Mộ Tranh bỗng nhiên nhìn sang bên này. 

Ánh mắt hai người đột nhiên không kịp phòng ngừa mà chạm vào nhau. 

Nhìn thấy cô, Tưởng Mộ Tranh không có chút kinh ngạc nào, sau đó khóe miệng hơi hơi cong lên, ý trào phúng quá mức rõ ràng.

Lạc Táp: "..."

Sẽ không cho rằng cô đi theo anh ta đến đây đấy chứ? Có điều anh ta nghĩ như thế nào không quan trọng.

Cô thu hồi tầm mắt, mặc kệ anh.

Nhớ tới trước đó bị trêu cợt, trong lòng Lạc Táp liền nghẹn muốn chết, xỉa rau đút vào trong miệng nhai thật mạnh. Đột nhiên cô hít hà một hơi, đầu lưỡi bị tự mình cắn rách.

Nhưng cô vẫn như người không có việc gì, chút tia máu tươi kia cũng bị nuốt xuống theo rau trong miệng. 

Hôm nay thật là xui xẻo mà, khó trách sau khi tan làm mí mắt phải cứ giật mãi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!